CON DIỆC GIAN DỐI
Tóm tắt: Một thời đức Phật là một cây liễu, đã chứng kiến sự độc ác, gian manh của một con diệc. Có một con cua và bầy cá sống ở một hồ nhỏ. Vào mùa hạ, trời không mưa, ao cạn nước. Có con diệc bay tới, dụ dỗ bầy cá di cư sang một hồ khác, bên kia đồi, lớn hơn và đầy ngập nước. Một con cá già tình nguyện theo con diệc để nhìn xem quả thật có hồ lớn không? Quả nhiên có hồ lớn thật nên theo diệc trở về ao hồ để báo tin vui...).
Kỳ 2 (tiếp theo)
Sau khi nghe con cá già tường thuật chi tiết, cả đàn cá quyết định di chuyển đến hồ đúng như dự tính của con diệc. Con cá già ra đi trước tiên. Con diệc xảo quyệt dùng cặp mỏ cặp cá và bay qua bên kia đồi. Nhưng đáng lẽ đặt cá xuống hồ, nó bay thẳng đến chỗ tôi. Nó thả con cá đang quẫy mạnh giữa khoảng hai nhánh cây, và xé vụn thịt con cá đáng thương cho đến khi chỉ còn lại đống xương.
Lần lượt những con cá cả tin trong ao nước được mang đi đến chỗ tôi và bị con diệc mổ ăn ngấu nghiến. Gốc cây của tôi dần dần biến mất dưới một đống xương. Bây giờ thì chỉ còn một mình cua.
“Đến lượt bạn di chuyển ra hồ”, con diệc nói với con cua đỏ. “Để tôi dùng mỏ mang bạn đi”.
Cua đỏ nghi ngờ. Nó nghĩ ra một cách để tự vệ.
“Tôi sãn sàng đi với bạn, bạn diệc ạ”, nó đáp. “Nhưng vỏ cứng của tôi sẽ làm thương tổn tới lưỡi của bạn. Để tôi dùng càng cặp vào cổ của bạn”.
“Được lắm, nào chúng ta đi.”, con diệc nói.
Lại thêm một lần nữa, con chim háu ăn bay thẳng đến cành cây của tôi.
“Tại sao chúng ta lại tới đây?”, con cua đỏ la lên.
“Ta sắp sửa ăn thịt ngươi”, con diệc cười dòn. “Cũng như những con cá kia thôi”.
(còn tiếp)
Con diệc xơi con cá ngon lành.
Tóm tắt: Một thời đức Phật là một cây liễu, đã chứng kiến sự độc ác, gian manh của một con diệc. Có một con cua và bầy cá sống ở một hồ nhỏ. Vào mùa hạ, trời không mưa, ao cạn nước. Có con diệc bay tới, dụ dỗ bầy cá di cư sang một hồ khác, bên kia đồi, lớn hơn và đầy ngập nước. Một con cá già tình nguyện theo con diệc để nhìn xem quả thật có hồ lớn không? Quả nhiên có hồ lớn thật nên theo diệc trở về ao hồ để báo tin vui...).
Kỳ 2 (tiếp theo)
Sau khi nghe con cá già tường thuật chi tiết, cả đàn cá quyết định di chuyển đến hồ đúng như dự tính của con diệc. Con cá già ra đi trước tiên. Con diệc xảo quyệt dùng cặp mỏ cặp cá và bay qua bên kia đồi. Nhưng đáng lẽ đặt cá xuống hồ, nó bay thẳng đến chỗ tôi. Nó thả con cá đang quẫy mạnh giữa khoảng hai nhánh cây, và xé vụn thịt con cá đáng thương cho đến khi chỉ còn lại đống xương.
Lần lượt những con cá cả tin trong ao nước được mang đi đến chỗ tôi và bị con diệc mổ ăn ngấu nghiến. Gốc cây của tôi dần dần biến mất dưới một đống xương. Bây giờ thì chỉ còn một mình cua.
“Đến lượt bạn di chuyển ra hồ”, con diệc nói với con cua đỏ. “Để tôi dùng mỏ mang bạn đi”.
Cua đỏ nghi ngờ. Nó nghĩ ra một cách để tự vệ.
“Tôi sãn sàng đi với bạn, bạn diệc ạ”, nó đáp. “Nhưng vỏ cứng của tôi sẽ làm thương tổn tới lưỡi của bạn. Để tôi dùng càng cặp vào cổ của bạn”.
“Được lắm, nào chúng ta đi.”, con diệc nói.
Lại thêm một lần nữa, con chim háu ăn bay thẳng đến cành cây của tôi.
“Tại sao chúng ta lại tới đây?”, con cua đỏ la lên.
“Ta sắp sửa ăn thịt ngươi”, con diệc cười dòn. “Cũng như những con cá kia thôi”.
(còn tiếp)
Gửi ý kiến của bạn