SAIGON -- Lâu nay, ở các trường mầm non nhỏ hẹp, chia tách thành nhiều điểm lẻ
ngay tại Sài Gòn, cô và trò các trường này phải chịu rất nhiều thiệt thòi.
Theo một bài viết trện báo Thanh Niên, ngày nào cũng vậy, cứ vào lúc 6 giờ, hiệu trưởng Trường mầm non Tuổi Hoa (Q.8) Nguyễn Thị Tuyết Vân cùng 2 hiệu phó phải chia nhau đến kiểm tra, theo dõi các hoạt động buổi sáng ở 7 điểm trường. Dù cùng nằm trong phường 4 nhưng 7 điểm lại nằm rải rác, cách nhau từ 200 đến 500 m nên theo bà Tuyết Vân: “Chúng tôi phải phân công, lên lịch thay phiên nhau kiểm tra, bao quát thời điểm đón, trả trẻ, giờ ăn, vệ sinh của trẻ...”. Đến 10 giờ, khi thức ăn nấu xong, 2 bảo vệ của trường thành người chở thức ăn đến 6 điểm còn lại. Lúc này, nhân viên nào khác có rảnh thì ra gác cổng, còn nếu không thì cô hiệu trưởng kiêm luôn nhiệm vụ này.
Lọt thỏm trong dãy nhà phố trên đường Trần Hưng Đạo (Q.1) là 3 căn nhà ống làm thành 3 điểm lẻ của Trường mầm non Hoa Lan (Q.1), chưa kể 2 điểm nữa nằm ở các đường lân cận. Để đảm bảo an toàn cho trẻ, trường lấy riêng 1 điểm làm bếp ăn, 4 điểm còn lại tổ chức lớp học.
Theo bài báo viết, tình trạng thiếu thốn cơ sở vật chất còn tệ bạc hơn với Trường mẫu giáo Quỳnh Anh (xã Hưng Long, huyện Bình Chánh). Bà Nguyễn Thị Liễu, hiệu trưởng nhà trường, cho biết: “Trường chúng tôi có 8 điểm lẻ nằm rải rác trong 6 ấp. Cơ sở vật chất của mỗi điểm là một nhà cấp 4, đủ cho đúng một lớp học. Vì vậy trường không thể phục vụ bán trú cho học sinh”. Điểm chính được coi là khang trang nhất, ngoài phòng học có thêm văn phòng. Còn những điểm trường khác thì có nơi thấp hơn đường, mưa ngập; có nơi tường nứt, nơi nhà vệ sinh nghiêng đang chờ sửa chữa...
Hơn 200 học sinh trường Quỳnh Anh vẫn học 2 buổi/ngày nhưng phải ăn trưa ở nhà do trường quá chật, không thể tổ chức nấu ăn được. Mỗi sáng, sau khi tập thể dục, vui chơi tự do, hoạt động giáo dục lên lớp, đến 10 giờ 30 học sinh về nhà ăn, ngủ trưa; đến 13 giờ 30 lại tiếp tục đến lớp học cho đến 16 giờ.
Mặt khác, thua xa các trường nhà giàu có cơ ngơi rộng rãi với trang thiết bị đầy đủ, ở phần lớn các trường nhà nghèo bị chia thành nhiều điểm lẻ, phương tiện học tập và đồ chơi rất thiếu thốn, nghèo nàn. Mọi hoạt động của học sinh ở những trường này chỉ quanh quẩn trong phòng học “3 trong 1”: ăn - ngủ - chơi, cũng như không có nhiều cơ hội vận động ngoài trời. Bà Mai Hằng, hiệu trưởng Trường mầm non Hoa Lan, thừa nhận: “Đồ chơi trong danh mục chỉ đảm bảo ở mức độ tối thiểu, còn đồ chơi ngoài trời thì không thể đáp ứng vì trường không có sân chơi”.
Hiệu trưởng một trường ở Q.3, TP. Sài Gòn cũng thừa nhận: “Khó lòng tổ chức vui chơi hay các hoạt động ngoài trời cho trẻ. Mỗi năm, ngày khai giảng, mỗi địa điểm chỉ được chọn một số bé tham dự vì không đủ chỗ tập trung toàn trường”.
Bài báo ghi nhận là ở những trường thiếu thốn cơ sở vật chất, công việc dạy và chăm sóc trẻ phải nói là vất vả đủ điều. Vì thế, việc giữ chân giáo viên ở những trường này cũng là vấn đề.
Một hiệu trưởng tâm sự: “Nhiều khi đến các trường bạn, thấy điều kiện vật chất đầy đủ, hoành tráng thấy thương cho trường mình. Đến khi về trường không dám kể lại vì sợ các cô buồn, nhụt chí mà bỏ đi”. Còn hiệu trưởng một trường khác thì nhất định không chịu cho phóng viên đưa thông tin lên báo vì sợ: “Phụ huynh thấy con em mình thiệt thòi, không chịu học, bỏ đi trường khác”.
Trong số 416 trường mầm non công lập tại TP. Sài Gòn, hiện khoảng hơn 50 trường có từ 2 đến 7 điểm lẻ. Khoảng 50% trường mầm non ở huyện Bình Chánh trong tình trạng này. Còn ở quận 3, hầu hết những trường nhiều điểm lẻ đã được UBND quận quy hoạch tổng thể giai đoạn 2010 - 2020 để quy về một mối. Tuy nhiên, đến nay quy hoạch vẫn còn trên giấy do khó khăn ở việc giải phóng mặt bằng.
Theo một bài viết trện báo Thanh Niên, ngày nào cũng vậy, cứ vào lúc 6 giờ, hiệu trưởng Trường mầm non Tuổi Hoa (Q.8) Nguyễn Thị Tuyết Vân cùng 2 hiệu phó phải chia nhau đến kiểm tra, theo dõi các hoạt động buổi sáng ở 7 điểm trường. Dù cùng nằm trong phường 4 nhưng 7 điểm lại nằm rải rác, cách nhau từ 200 đến 500 m nên theo bà Tuyết Vân: “Chúng tôi phải phân công, lên lịch thay phiên nhau kiểm tra, bao quát thời điểm đón, trả trẻ, giờ ăn, vệ sinh của trẻ...”. Đến 10 giờ, khi thức ăn nấu xong, 2 bảo vệ của trường thành người chở thức ăn đến 6 điểm còn lại. Lúc này, nhân viên nào khác có rảnh thì ra gác cổng, còn nếu không thì cô hiệu trưởng kiêm luôn nhiệm vụ này.
Lọt thỏm trong dãy nhà phố trên đường Trần Hưng Đạo (Q.1) là 3 căn nhà ống làm thành 3 điểm lẻ của Trường mầm non Hoa Lan (Q.1), chưa kể 2 điểm nữa nằm ở các đường lân cận. Để đảm bảo an toàn cho trẻ, trường lấy riêng 1 điểm làm bếp ăn, 4 điểm còn lại tổ chức lớp học.
Theo bài báo viết, tình trạng thiếu thốn cơ sở vật chất còn tệ bạc hơn với Trường mẫu giáo Quỳnh Anh (xã Hưng Long, huyện Bình Chánh). Bà Nguyễn Thị Liễu, hiệu trưởng nhà trường, cho biết: “Trường chúng tôi có 8 điểm lẻ nằm rải rác trong 6 ấp. Cơ sở vật chất của mỗi điểm là một nhà cấp 4, đủ cho đúng một lớp học. Vì vậy trường không thể phục vụ bán trú cho học sinh”. Điểm chính được coi là khang trang nhất, ngoài phòng học có thêm văn phòng. Còn những điểm trường khác thì có nơi thấp hơn đường, mưa ngập; có nơi tường nứt, nơi nhà vệ sinh nghiêng đang chờ sửa chữa...
Khu vui chơi của trường mầm non Hồng Nhung, một trường nhà giàu ở quận Gò Vấp,
luôn là niềm mơ ước của những trường nhà nghèo vùng ngoại thành.
Hơn 200 học sinh trường Quỳnh Anh vẫn học 2 buổi/ngày nhưng phải ăn trưa ở nhà do trường quá chật, không thể tổ chức nấu ăn được. Mỗi sáng, sau khi tập thể dục, vui chơi tự do, hoạt động giáo dục lên lớp, đến 10 giờ 30 học sinh về nhà ăn, ngủ trưa; đến 13 giờ 30 lại tiếp tục đến lớp học cho đến 16 giờ.
Mặt khác, thua xa các trường nhà giàu có cơ ngơi rộng rãi với trang thiết bị đầy đủ, ở phần lớn các trường nhà nghèo bị chia thành nhiều điểm lẻ, phương tiện học tập và đồ chơi rất thiếu thốn, nghèo nàn. Mọi hoạt động của học sinh ở những trường này chỉ quanh quẩn trong phòng học “3 trong 1”: ăn - ngủ - chơi, cũng như không có nhiều cơ hội vận động ngoài trời. Bà Mai Hằng, hiệu trưởng Trường mầm non Hoa Lan, thừa nhận: “Đồ chơi trong danh mục chỉ đảm bảo ở mức độ tối thiểu, còn đồ chơi ngoài trời thì không thể đáp ứng vì trường không có sân chơi”.
Hiệu trưởng một trường ở Q.3, TP. Sài Gòn cũng thừa nhận: “Khó lòng tổ chức vui chơi hay các hoạt động ngoài trời cho trẻ. Mỗi năm, ngày khai giảng, mỗi địa điểm chỉ được chọn một số bé tham dự vì không đủ chỗ tập trung toàn trường”.
Bài báo ghi nhận là ở những trường thiếu thốn cơ sở vật chất, công việc dạy và chăm sóc trẻ phải nói là vất vả đủ điều. Vì thế, việc giữ chân giáo viên ở những trường này cũng là vấn đề.
Một hiệu trưởng tâm sự: “Nhiều khi đến các trường bạn, thấy điều kiện vật chất đầy đủ, hoành tráng thấy thương cho trường mình. Đến khi về trường không dám kể lại vì sợ các cô buồn, nhụt chí mà bỏ đi”. Còn hiệu trưởng một trường khác thì nhất định không chịu cho phóng viên đưa thông tin lên báo vì sợ: “Phụ huynh thấy con em mình thiệt thòi, không chịu học, bỏ đi trường khác”.
Trong số 416 trường mầm non công lập tại TP. Sài Gòn, hiện khoảng hơn 50 trường có từ 2 đến 7 điểm lẻ. Khoảng 50% trường mầm non ở huyện Bình Chánh trong tình trạng này. Còn ở quận 3, hầu hết những trường nhiều điểm lẻ đã được UBND quận quy hoạch tổng thể giai đoạn 2010 - 2020 để quy về một mối. Tuy nhiên, đến nay quy hoạch vẫn còn trên giấy do khó khăn ở việc giải phóng mặt bằng.
Gửi ý kiến của bạn