TẦM NHÌN CỦA MỸ VỀ TPP (Trans-Pacific-Economic-Partnership-TPP)
Tổng thống Hoa Kỳ, Barack Obama, từng xác định: Châu Á là biểu tượng
cho sự thách đố an ninh và cũng là cơ hôi phát triển kinh tế- Asia
represents both a Security challenge and an Economic Opportunity- Nhận định
này của Tổng thống Obama một lần nữa cho thấy rằng: Châu Á Thái
Bình Dương có tốc đô tăng trưởng nhanh nhất trên thế giới với hơn 2, 5
tỷ người tìêu dùng, chiếm 60% thu nhập toàn cầu. Do đó Châu Á Thái
Bình Dương cung cấp những cơ hội thương mại khổng lồ. Phó Đại sứ
Thương mại Hoa kỳ, Demetros Marantis, tại một buổi họp hôm 27/1/2010 cho
biết tổng số kim ngạch xuất khẩu của Hoa kỳ sang vùng này vào năm
2008 đã lên đến $747 tỷ Mỹ kim, tăng hơn 8% so với năm trước đó.
Marantis khẳng định Hoa Kỳ không thể mất thị phần trong các thị
trường này.
Nhìn lại quá khứ xa hơn, cho thấy sự tham gia của Hoa Kỳ vào hiệp
định TPP không phải đến từ ngẫu nhiên mà qua một quá trình có chọn
lọc:
- Sau hơn 12 vòng đàm phán DOHA (Doha Rounds) vấn đề trợ giá nông phẩm
của WTO vẫn bị tù đọng. Hoa kỳ không hài lòng với hiện tình này và
quyết tâm tìm ra lối thoát khác, bèn ký kết tự do mâu dịch song
phương -FTA- với các nước Colombia, Panama và Nam Triều Tiên. Hoa kỳ hy
vọng sau khi bỏ ra nhiều tỷ Mỹ kim đầu tư theo hệ thống FTA này sẽ
tạo công việc làm ăn cho vài chục ngàn lao động ở Hoa kỳ. Nhưng không
ngờ sau 5 năm tổng kết, chính sách này không thật sự hấp dẫn như Hoa
kỳ mong đợi: Rà soát lại trong quan hệ với NamTriềuTiên, nước này
vẫn hạn chế nhập cảng xe hơi của Mỹ.
- Trước sự chuyển hướng mạnh mẻ của nền kinh tế toàn cầu về châu Á
và sự trỗi dậy của Trung Quốc như một cường quốc thế giới, mặc dầu
trong hiện tình Mỹ chỉ nhìn nhận Trung Quốc như một cường quốc khu
vực, chưa phải toàn cầu.
- Các sự kiện lịch sử của thời đại: Cuộc tấn công của bọn khủng
bố 11 tháng 9-2001. Sau đó là cuộc chiến Afghanistan, cuộc tiến công
Iraq, đưa đến cuộc suy thoái kinh tế 2008.
- Phong trào Mùa Xuân Á Râp và sự khủng hoảng kinh tế về nợ nần của
châu u…
Vì vướng bận với những sự kiện lịch sử trên, thanh thế chính trị,
quân đội và kinh tế của Mỹ đã bị suy giảm tương đối nhanh. Do đó nẩy
sinh những nghi ngại về độ tin cậy của các liên minh Mỹ ở khu vực châu
Á Thái Bình Dương là điều đương nhiên. Trong thực tiển, Washington vẫn
liên tục khẳng định vai trò cường quốc của khu vực Chậu Á Thái Bình
Dương và Chính phủ Obama đã hiện thực các tuyên bố đó bằng cách ra
sức tập trung các hoạt động ngoại giao với châu Á, bố trí lại lực
lượng quân đội, sắp xếp lại mối quan hệ trong vùng thành đối tác
kinh tế, thương mại và an ninh, tất cả được nâng cấp lên hàng chiến
lược. Phó Đại sứ Thương mại Hoa kỳ Marantis xác nhận tại một buổi
họp hôm 20/8/2012: “Chúng tôi đi đúng hướng để biến Hiệp định Đối tác
Kinh tế Xuyên Thai Bình Dương thành hiện thực, một thỏa thuận đạt
được tiêu chuẩn cao, một thỏa thuận mậu dịch của thế kỷ 21, sẽ được
dùng làm nền tảng cho nỗ lực hội nhập trong khu vực Châu Á Thái
Bình Dương.” Nếu đi đúng vào chiều hướng của Marantis, TPP là thờI cơ
vàng để cho Hoa kỳ trở lại châu Á-TBD hội nhập và phát triển kinh
tế trong vùng này.
Đào Như
LỊCH SỬ THÀNH LẬP HIỆP ĐỊNH KINH ĐỐI TÁC KINH TẾ XUYÊN THÁI BINH
DƯƠNG- TPP
Tiền thân của Đối Tác Kinh Tế Xuyên Thái Bình Dương-ĐTKTXTBD-TPP-là
Hiệp định P4- (Pacific 4)- đề xuất của 4 quốc gia: Singapore, Chile, New
Zealand, và Brunei vào ngày 3-6-2005 và có hiệu lực kể từ ngày
28-5-2006. Cùng mục đích với tổ chức Mậu Dịch Tự Do-Free
Trade-Organization-Pacific 4 thành lập khu mậu dịch xóa 90% rào cản
thuế và theo giao kèo đến năm 2015 sẽ không còn mức rào cản thuế
giữa các 4 thành viên hiện hữu.
Tháng 9-2008- Hoa kỳ xin đàm phán để gia nhập.
Tháng 10-2008- Các nước Úc, Peru.
Tháng 10-2010 – Malaysia, Việt Nam.
Vào thời điểm này, các quốc gia Mexico, Nhật, Đài Loan, Nam Triều
Tìên, Canada, và Philippines cũng đang xin đàm phán để gia nhập.
Từ năm 2010 đến nay, có nhiều nước trở thành thành viên của tổ chức
TPP thông qua quá trình tham dự các vòng đàm phán của tổ chức này.
Tính đến vòng đàm phán lần thứ 18, vào ngày 25-July-2013 tại Kota
Kinabalu- Malaysia, TPP hiện có 12 thành viên: Australia, Brunei, Canada,
Chile, Malaysia, Mexico, Newzealand, Nhật, Peru, Singapore, USA và ViệtNam.
Nhật là thành viên mới nhất tham dự lần đầu tiên vòng đàm phán
TPP-18.
Như vậy, chúng ta thấy Hoa Kỳ xin gia nhập vào Pacific-4 vào tháng
9-2008, nghĩa là 2 năm 4 tháng sau khi tổ chức TPP chánh thức thành
lập và có hiệu lực. Nhưng vì Hoa Kỳ là một quốc gia tầm cỡ về kinh
tế, thương mại và chính trị, nên rất sớm Hoa Kỳ chiếm lĩnh vị lãnh
đạo tổ chức này. Điều này, có lẽ cũng là sư đồng tình của các
thành viên Pacific-4, vì họ mong muốn P-4 phát triển mạnh hơn tầm cỡ
hơn. Qua cách nhìn của Hoa Kỳ, Pacific-4 mang một màu sắc của một tổ
chức đa dạng hơn, gần giống như tổ chức APEC, sẽ có nhiều quốc gia
trên biển và bờ biển Thái Bình Dương tham gia. Qua “Lăng Kính Barack Obama”,
Pacific-4 biến dạng, hoá thân thành Trans-Pacific- Partnership-TPP-Đối
Tác Xuyên Thái Bình Dương- Một Khu Vực Tự Do Mậu Dịch Đa Phương. Chính
phủ Obama coi đó như sự may mắn bất ngờ -Windfall-một di sản vàng từ
Trời rơi xuống dành cho nước Mỹ!
Liền sau khi gia nhập TPP, năm 2009, Hoa kỳ tìm cách thiết lập các tiêu
chuẩn thương mại đầy tham vọng gồm có những tiêu chuẩn:
- Bảo đảm quyền lợi người lao động và bảo vệ môi trường
- Nhất trí theo đuổi nền thương mại phi quan thuế
- Minh bạch, trong sáng và tính mạch lạc các qui định và quá trình
sản xuất.
- Cải tổ chế độ quản trị các Xí Nghiệp Quốc doanh, Tập đoàn kinh
tế nhà nước và cổ phần hóa các tập đoàn và xí nghiệp này.
- Đảm bảo quyền tự do lưu thông trên mạng, Internet.
- Phải cân bằng bảo vệ tác quyền và quyền sử dụng thông tin
- Bảo tồn môi sinh, giải quyết việc buôn bán trái phép động vật hoang
dã, khai thác gỗ và thủy sản
- Để phù hợp với hoàn cảnh hiện tại của doanh nghiệp Mỹ, Demetrios
Marantis áp đặt chủ trương: Các doanh nghiệp cỡ nhỏ cỡ trung là xương
sống của nền kinh tế, nguồn chính yếu là tạo thêm jobs ở Hoakỳ, nhờ
đó TPP có thể qui tụ các nhà xuất khẩu lớn tại Hoa kỳ.
Đây là những tầm nhìn khá phức tạp của chính phủ Hoa Kỳ vào cơ chế
phát triển kinh tế của tổ chức TPP. Chúng ta sẽ trở lại vối những
tiêu chuẩn này.
PHẢN ỨNG CỦA CÁC QUỐC GIA CH U Á THÁI BÌNH DƯƠNG
Trung Quốc có phản ứng sớm nhất tố cáo những đề xuất thương mại
đầy tham vọng của Demetrios Marantis, mang tính chuẩn mực kép nhầm
loại trừ Trung Quốc ra khỏi tổ chức TPP. TQ không thể nào đáp ứng
đầy đủ đối với các thỏa thuận thương mại có tiêu chuẩn cao. TQ xưa
nay vẫn theo đuổi chính sách mậu dịch bất bình đẳng nếu không muốn
nói là gian lận: TQ kiềm hãm tỷ giá đồng YUAN, quá thắp đến 50% để
tạo ra lợi thế cho nền kinh tế xuất khẩu của TQ. Chính phủ TQ thiếu
minh bạch trong hầu hết mọi qui trình đầu tư, sản xuất; bốc lột sức
lao động của công nhân; thiếu quan tâm đến vấn đề ô nhiễm môi trường
lao động và ô nhiễm môi sinh. Do vậy, TQ đã lên tiếng mạnh dạn tố cáo
tổ chức TPP vượt cả tầm vóc kinh tế, mang nặng màu sắc chính trị
có mục đích đối trọng với sự vươn lên của TQ trong hiện tại. Điều
lệ hàng đầu của TPP là bảo vệ quyền lợi trí tuệ, luật xí nghiệp
quốc doanh, luật cạnh tranh, là những rào cản lớn mà Mỹ đã giương ra
để gạn lọc TQ ra khỏi tổ chức này. Đó là chưa kể việc Ủy Ban Giám
Sát Quốc Tế của Quốc Hội Hoa kỳ vừa công bố bản báo cáo dài 120
trang vào ngày 29/11/2011 nêu lên nhiều tệ trạng, sai trái trong tổ
chức các công nghiệp quốc doanh của TQ kềm theo với những lời chỉ
trích phê phán nặng nề. Dù biết vậy, chính phủ Trung Quốc cũng cho
hay họ đang nghiên cứu có nên tham gia tổ chức TPP hay không, một khi họ
được mời? Điều này nhắc nhở chính phủ Obama phải duyệt xét thận
trọng khi TQ tìm cách tiếp cận TPP.
Với ý thức rằng một khi NHật đã là thành viên của TPP thì đây là một
yếu tố vô cùng to lớn đẩy mạnh thế lực tiềm năng kinh tế và chính
trị của TPP ngang ngữa với với bất cứ tổ chức chính trị kinh tế
nào khác trên thế giới: G8, G20, EU, BRICS…do đó TQ tổ chức khối Kinh
tế Đông Á đối trọng với TPP với sự tham gia của Nhật Bản, Nam Triều
Tiên và có thể có cả Australia mặc dầu cả 3 quốc gia này đang có
quan hệ ràng buộc với Mỹ, cũng như với tổ chức TPP. Nhưng giao dịch
kinh tế hiện tại mở rộng toàn cầu đa phương hóa, không có quốc gia
nào lại tự ràng buộc mình vào một tổ chức kinh tế duy nhất. Thành
viên G8 cũng là thành viên của G20, của EU của BRICS, của APEC…Hơn thế
nữa, lời kêu gọi thành lập khối kinh tế Đông Á của TQ, được NTT và
Nhật Bổn đáp ứng khá tích cực. Peter Ford, nhà bình luận thời sự
của báo The Christian Science Monitor, tháng 3-2013 vừa đặt vấn đề:
Liệu TQ-Nhật và NTT sẽ kết hợp với nhau thành lập khối kinh tế Đông
Á vì tương lai châu Á: “Will China-Japan and South-Korea hit the reset
button for Asia.”… Chắc chắn câu hỏi của Peter Ford sẽ trả lời trong
một tương lai rất gần. Khối Kinh Tế Đông Á do TQ đề xuất dù còn là
trạng thái phôi thai nhưng nó có hiệu năng làm giảm một phần tiến độ
và sức mạnh của TPP.
Trong quá trình thành lập TPP, Singapore và New Zealand là hai quốc gia
khởi động cuộc đàm phán với Chile và Brunei. Sau đó Australia, Peru và
Mỹ. Nhưng sư tham gia sau cùng của Malaysia và ViệtNam gây rất nhiều
xáo trộn lớn. Hai quốc gia này bị các nước thị trường tự do chỉ
trích: Chính phủ hai nước này bao che hỗ trợ bất công các tập đoàn
quốc doanh hay các doanh nghiệp nhà nước-State Own Enterprise-SOEs-Các
tập đoàn, các doanh nghiệp này theo đuổi chính sách kinh doanh mập
mờ, thiếu minh bạch, qui định và quá trình sản xuất thiếu mạch lạc
với sư đồng lõa của quan tham của Đảng lãnh đạo, của Chính quyền sở
tại.
Vào tháng 2-2013 Chính phủ ViệtNam tuyên bố tái cấu trúc các lãnh
vực công là một trong những nhiệm vụ hàng đầu trong quá trình thực
hiện hiện-đại-hóa nền kinh tế đất nước …Do đó VN sẵn sàng tư hữu
hóa một số doanh nghiệp nhà nước nhầm tạo nhiều điều kiện thuận
lợi hơn cho các nhà đầu tư ngoại quốc. Mặc dầu không nói thẳng vào
vấn đề, ai cũng biết chính phủ Việt Nam đang gắng uốn mình cho phù
hợp với đòi của Mỹ là ViệtNam phải cải tổ, cổ phần hóa các doanh
nghiệp nhà nước và các tập đoàn kinh tế quốc doanh mới hy vọng được
gia nhập tổ chức kinh tế TPP. Dù vậy ViệtNam vẫn còn đối diện với
nhiều rào cản khó vượt thoát xuất phát từ những Tiêu chuẩn thương
mại đầy tham vọng do Mỹ đề ra mang tính chuẩn mực kép. Hôm 7-11-2013
Hoa Kỳ lại nêu ván đề: ViệtNam cần phải có tiến bộ về nhân quyền
nếu muốn thắt chặt bang giao với Mỹ... Chính phủ Mỹ buộc Việt Nam đi
từ những nhượng bộ này đến những nhượng bộ khác. Hôm thứ Hai,
2/9/2013 nhà báo David Brown của tờ Asia Sentinelle đã miêu tả: VN mơ
ước được gia nhập vào tổ chức TPP trước sự đòi hỏi thái quá của
chính phủ Hoa Kỳ: Hanoi badly want the omnibus trade deal but Washington is
going to make some painful demands…Và đâu là đòi hỏi cuối cùng của
chính phủ Mỹ đối với ViệtNam qua hình ảnh cái bánh vẽ TPP? Gần đây,
tại Việtam đã xuất hiện một vài ý kiến phản biện cho rằng “TPP
không phải là một đại tiệc dành cho ViệtNam”. Lời phản biện làm nhớ
lại buổi thương lượng giữa các đại biểu kinh tế VN và phó đại sứ
Thương mại Hoa Kỳ, Demetrios Marantis, hôm chủ nhật 10/6/2010 tại Hà Nội.
Tại buổi thương lượng đàm phán này, Marantis đánh tiếng yêu cầu VN nên
gia nhập TPP do Mỹ khởi xướng (?) hầu đẩy mạnh thương mại có tính
cạnh tranh. TPP giúp cả VN và Hoa Kỳ tăng cường xuất khẩu. Phó đại
diện Thương Mại Hoa Ký, Marantis, còn cho biết kim ngach thương mại song
phương giữa Mỹ và VN tăng 15 lần từ 1 tỷ Đô la năm 2001 lên thành $15,4
tỷ trong năm 2009.” Sau thúc đẩy của Mỹ, VN mới thật sư tham gia vòng
đàm phán TPP vào cuối năm 2010 cùng lúc với Malaysia. Trong thực tế VN
đã có những tiếp cận với Tổ chức TPP vào năm 2008 cùng lúc với Mỹ.
NHỮNG VÒNG ĐÀM PHÁN TPP
Không những chỉ ViệtNam, phần nhiều các thành viên TPP như Singapore,
Malaysia, Brunei, New Zealand, Úc…đã lên tiếng kêu gọi Mỹ cần xét lại
vấn đề cải tổ và cổ phần hóa các Xí Nghiệp quốc doanh, Doanh
Nghiệp nhà nước, Quyền Sở hữu trí tuệ, Tiềp cận thị trường (Xóa
bỏ thuế quan-Tariff) và muôn vàn vấn đề khác. Trong quá khứ, thông qua
20 vòng đàm phán ròng rã trong ba năm, mỗi vòng đàm đều xuất hiện
những khó khăn mới những mâu thuẫn quyền lợi thương mại giữa Mỹ và
các thành viên còn lại của TPP.
Để cụ thể hóa vấn đề vô cùng phức tạp này, xin hãy xét qua lịch
trình của vòng đàm phán TPP lần thứ 19 tổ chức tại Banda Seri
Begawan, Brunei, diễn ra từ ngày 22-31/8/2013, trong nhiều phiên họp của
nhiều tóan chuyên viên các mỗi phái đoàn. Vòng đàm phán lần thứ 19
này sẽ tập trung vào một số lãnh vực còn tồn đọng, nhiều vấn dề
gai gốc quan trọng, mặc dầu đại diện Thương Mại Hoa Kỳ tại buổi đàm
phán này, Michael Froman, cho rằng cuộc đàm phán 19 sẽ đi vào giai
đoạn cuối. Theo lịch trình:
- Nhóm Sở Hữu Trí Tuệ- IPR- (intellectual property rights)-họp nhiều
ngày nhất từ 22-30/8,
- Nhóm Tiếp Cận Thị Trường họp từ 22-28/8
- Nhóm Qui Tắc Xuất Xứ (Certificate of Origin) sẽ họp từ 23-28/8
- Nhóm Môi Trường thì họp từ 26-30/8
- Nhóm bàn về Đầu Tư họp 24-28/8
- Nhóm Dịch Vụ Tài Chánh từ ngày 25-28/8
- Nhóm Chuyên về Mua Sắm của Chính Phủ (Government Procurement Expert
Group- GPEG) họp từ ngày 22-24/8
- Nhóm bàn về qui đinh mới về Doanh Nghiệp Nhà Nước (SOEs) họp từ
28-31/8. Một điều tế nhị nhóm bàn về qui định mới về DNNN-SOEs không
được thông báo trước trong lịch trình vòng đàm phán 19, nhưng vào giờ
chót Michael Froman lại quyết định đưa ra họp trong 4 ngày cuối cùng
của vòng đàm phán. Thật sư đại diện Thương mại Mỹ, Froman, đặt “cái
cày trước con trâu”, đặt các thành viên TPP trước “sự đã rồi” và còn
phán quyết đây là vòng đàm phán cuối cùng
Kết quả thực tế, các vấn đề: Tập đoàn nhà nước-SOEs- Xí Nghiệp
Quốc doanh, Sở Hữu Trí Tuệ-IPR, Tiếp Cận Thị Trường và các vấn đề
gai gốc khác chưa giải quyết xong trong vòng đàm phán lần thứ 19 này.
Nhất là hai vấn đề lớn SOEs và IPR cần nhiều vòng đàm phán nữa mới
mong giải quyết xong một phần nào! Do đó, rõ ràng vòng đàm phán
Brunei không phải là vòng đàm phán cuối cùng. Sau thất bại công khai
này, câu hỏi được đặt ra là liệu nội dung và kết quả của các vòng
đàm phán trong tương lai sau vòng đàm phán Brunei sẽ không được thông
báo thậm chí sẽ giữ bí mật hơn không? Bà Lori Wallach, giám đốc Ban
Theo Dõi Thương Mại Toàn Cầu chỉ trích chính quyền Obama đã vội vã
cho rằng vòng đàm phán TPP sắp đi đến kết thúc mặc dù biết rằng
còn nhiều vấn đề gai gốc và căn bản còn tù đọng.
Các tập đoàn đa quốc gia của Mỹ ngày 7/10/2013 lên tiếng hối thúc
chính quyền Obama không nên vội vã thỏa hiệp chỉ để nhằm ký thỏa
ước trong năm nay. Scott Price Chủ tịch kiêm Tổng giám đốc điều hành
tập đoàn bán lẻ WALL-MART cho biết tập đoàn này muốn được chứng
kiến một hiêp định TPP có ý nghĩa quan trọng đối với mọi lãnh vực
và mọi sản phẩm, do vậy không muốn thấy Tổng thống Obama nhượng bộ
quá nhiều trong tiến trình đàm phán TPP, nhất là đẩy mạnh các vòng
đàm phán TPP tiến tới việc ký thỏa ước cho bằng được vào cuối năm
2013. Tất cả các thành viên TPP, ngay cả Úc, New Zealand, Nhật…đã vô
cùng ngạc nhiên trước những lời cảnh báo này của Scott Price với
chính phủ Obama. Phải chăng đây là thái độ vờ vĩn của Scott Price? Ai
cũng biết, trong thực tế qua 20 vòng đàm phán Mỹ chưa hề nhượng bộ,
ngược lại Mỹ đã áp đặt những đề xuất thương mại đầy tham vọng với
chuẩn mực kép một cách độc đoán và Mỹ khăng khăng bảo vệ những đề
xuất này. Lời cảnh cáo Tổng thống Obama của Scott Price phản ảnh
trung thực tính “tự biên tự diễn” của Mỹ tại các vòng đàm phán TPP.
Để minh họa thái độ này của Mỹ, chúng ta trở lại với đề xuất của
Mỹ, qui tắc “từ sợi trở đi”. Mỹ đã kiên quyết bảo vệ qui tắc này
trong suốt quá trình 20 vòng đàm phán TPP. Qui tắc “từ sợi trở đi”
yêu cầu các thành phần của sản phẩm may mặc phải được mua từ các
nước thuộc khu vực TPP mới được hưởng ưu đãi xuất khẩu sang các nước
thuộc khu vực này. Việt Nam chỉ được quyền xuất khẩu các mặt hàng
may mặc sang các nước thuộc khu vực TPP chỉ khi nào Việt Nam mua sợi
hay vải từ các quốc gia thuộc khu vực này. Nói một cách rõ ràng
hơn: ViệtNam muốn xuất khẩu các mặt hàng may mặc sang Mỹ, ViệtNam
phải mua nguyên liệu để làm nên các mặt hàng này như sợi, vải, từ
Mỹ. Vì ai cũng biết các nước thuộc khu vực TPP rất nghèo về nguồn
cung nhất là các mặt hàng như sợi, vải. Trong khi đó Mỹ là quốc gia
rất giàu về nguồn cung. Nhưng Mỹ bán ra những nguyên liệu này với
giá rất cao so với giá của Trung Quốc hay của các quốc gia châu u như
Pháp, Anh, Ý… Sở dĩ Mỹ đưa ra qui tắc này, vì Mỹ dư biết rằng chủ
đích của các quốc gia thành viên TPP là xuất khẩu sang Mỹ, là bán
các sản phẩm của mình cho Mỹ vì khả năng tiêu thụ của dân Mỹ rất
cao. Qui tắc “từ sọi trở đi” tiềm ẩn một ý tưởng rất là tệ hại hơn
nữa là Mỹ quyết tâm giới hạn ngăn cản sự quan hệ thương mại, kinh tế
của các thành viên TPP với các quốc gia khác hoặc các tổ chức kinh
tế khác trên toàn cầu. Chính sách này của Mỹ đi ngược lại với tư
tưởng Toàn Cầu Hóa, đi ngược lại với trào lưu và khuynh hướng thương
mại kinh tế mở rộng, đa phương hóa, đa diện hóa trên thế giới trong
hiện tại.
Cùng trong ngày 7/10/2013, cũng bên lề hội nghị APEC tai Bali, Bộ
Trưởng Thương Mại Hoa Kỳ, Perry Pritzker, cho biết Tổng thống Obama không
những chỉ thúc đẩy ở trong nước mà cả với các đối tác nhầm đẩy
mạnh tiến trình đàm phán, tiến tới ký kết hiêp định TPP càng sớm
càng tốt. Tổng thống Obama đã nhiều lần kêu gọi 12 nước tham gia đàm
phán nỗ lực ký kết hiệp định TPP vào cuối năm nay. Theo tính toán
của Bạch Ốc sẽ tạo ra vài chục ngàn công ăn việc làm cho người Mỹ.
Do đó Đại biểu Thương mại Hoa Kỳ (USTR) vừa đưa ra thông báo về hàng
loạt các phiên họp đàm phán giữa các nhóm đàm phán về một số vấn
đề còn nhiều tồn đọng theo lịch trình sau đây:
NHÓM. THỜI GIAN HỌP-2013 NƠI HỌP
Qui tắc Xuất xứ 28/10 – 1/11 Mexico City
Mua Sắm của Chính Phủ 30/10 - 2/11 Washington DC
Doanh Nghiệp Nhà Nước 4/11 - 7/11 Santiago- Chile
Đầu tư 6/11 – 9/11 Washington DC
Sở Hũu Trí Tuệ 12/11 – 18/11 Salt Lake City- UT
Trưởng đoàn và các chuyên gia 19/11 - 24/11 Salt Lake City-UT
Thoáng nhìn qua lịch trình này, ai cũng phải công nhận lịch trình
này hàm chứa quá nhiều tham vọng, vội vã. Mục đích và yêu cầu của
lịch trình này khó trở thành hiện thực. Xem chừng đây là kế hoạch
“bắt cóc bỏ vào đĩa”. Người ta có thể mang con lừa đến bến nước,
nhưng khó bắt con lừa uống nước. Dù cho các Trưởng phái đoàn và các
Chuyên gia đàm phán TPP, trong 5 ngày họp cuối cùng 19-24/11 tại Salt
Lake City-UT có phải ký hiêp định TPP mặc dầu các vấn đề chủ yếu
vẫn còn tù đọng, vẫn còn trơ trơ, thì liệu hiệu lực của một hiệp
định được ký kết một cách miễn cưỡng như thế sẽ đi đến đâu? Về
diện này, thật khó hiểu đâu là chủ trương và hướng đến của Mỹ, người
lãnh đạo Hiêp Định Đối Tác Kinh Tế Xuyên TBD-TPP trong hiên tại? Không
lẽ Mỹ khi thao túng tổ chức TPP bằng cách áp đặt những chuẩn mực
thương mại đầy tham vọng của mình với mưu đồĐược ăn cả. Ngả về
không?
Những ai có một chút tin tưởng và tham vọng về Hiệp Định Đối Tác
Kinh Tế Xuyên Thái Bình Dương-TPP- sẽ giúp cho quốc gia họ phát triển
kinh tế tốt hơn nhờ sự buôn bán với Mỹ, nhất là người Việt chúng
ta, ắt phải thất vọng phần nào khi theo dõi sự thất bại của 20 vòng
đàm phán TPP. Câu hỏi cộm lên trong lúc này: Hiệp Định Đối Tác Kinh
Tế Xuyên Thái Bình Dương-TPP-đang ở đâu? Liệu có trụ nỗi không? Đến
bao giờ là thời điểm khởi động hợp lý của hiệp định này?./.
Garth Brooks đã mở cuộc họp qua mạng để giải thích với người hâm mộ về lý do tại sao anh tham gia chương trình nhậm chức trước ngày trình diễn. Đệ Nhất Phu Nhân Jill Biden đã đích thân gọi mời anh. Garth bảo đây là lúc phục vụ quốc gia, nó không có nghĩa là một thái độ chính trị mà là một thái độ của đoàn kết, hàn gắn. Và Garth đã chọn quốc gia lên trên hết mọi chuyện. Sự nghiệp, uy tín, tiền bạc... của mình.
Quyền tự do hiến định là các quyền căn bản của người dân được hiến pháp quy định mà nhà nước pháp quyền có nhiệm vụ phải tôn trọng và bảo vệ. Hiện nay, tại hầu hết các quốc gia dân chủ phương Tây, các quyền này đều được quy định với nội dung giống nhau.
Vào ngày 23 tháng 11 năm 2020, từ trang Facebook của luật sư Jenny Đỗ, tôi tình cờ đọc được lời kêu gọi ủng hộ cho một người bị thương nặng sau khi bị đâm nhiều nhát trong lúc làm việc thiện nguyện tại nhà thờ Grace Baptist Church (San Jose, California). Người vừa gặp chuyện không may một ngày trước đó là Nguyên Phạm, người bạn trẻ với nụ cười hiền lành và ánh mắt sáng ngời.
Thông qua những thời đại đầy thử thách, nước Mỹ đẫ trở nên dày dạn trong ứng xử với mọi thử thách. Hôm nay chúng ta đón mừng thắng lợi, không phải thắng lợi của một ứng cử viên mà là thắng lợi của một Chính nghĩa- Chính nghĩa Dân chủ. Nguyện vọng của người dân đã được lắng nghe. Ý nguyện cua nguòi dân đã được quan tâm. Người Mỹ chúng ta hoc được bài học Dân chủ thật quí giá vào thời điểm này.
Có lẽ cũng không thể quên những đóng góp tích cực từ một số cơ quan truyền thông Việt ngữ, các ký giả chuyên hay không chuyên nghiệp, những dịch giả, các chuyên viên đủ ngành nghề trong cộng đồng gốc Việt, đặc biệt là một giới trẻ năng động và tài ba, cũng đã tham gia tích cực vào việc cung cấp thông tin nhanh chóng và xác thực, dù trong tư cách nghề nghiệp hay chỉ là công dân tự phát.
Sau khi Biển và Chim Bói Cá được dịch giả Tây Hà chuyển sang Pháp ngữ (La Mer et le Matin-Pêcheur) trong một cuộc phỏng vấn dành cho RFA, vào hôm 15 tháng 4 năm 2012, Bùi Ngọc Tấn đã có đôi lời tâm sự về tác phẩm của mình: “Tôi chỉ có thể tóm tắt lại như thế này, đây là sử thi, quyển tiểu thuyết sử thi thời sự tan rã. Tan rã trong hệ tư tưởng, tan rã trong quan hệ sản xuất, nghĩa là tan rã trong ý thức hệ, tan rã trong quan hệ giữa người với người.”
Rât ngỡ ngàng và xót xa khi tôi nghe tin Kiêm Thêm đã ra đi giữa mùa đại dịch. Mấy tuần trước, Thêm còn rủ tôi về nhà Thêm ở Monterey Hills uống bia và ngắm khu vườn nhỏ Thêm đã chí thú vun trồng trong những ngày sống cách ly ở nhà. Tuy từ nơi tôi ở, xuống nhà Kiêm Thêm chỉ cách khoảng 6 giờ lái xe trên đường cao tốc; nhưng con đường xa lộ bây giờ thành dài vô tận trong mùa dịch bệnh đang phải cách ly.
Người Việt ở nước ngoài đi biểu tình thì may mắn là không ai bị trọng thương hoặc tử thương gì sất. Tuy thế, những lời lẽ nẩy lửa – hay cay độc – mà họ dùng để mạt sát nhau (trong lúc tranh cãi để bênh vực quan điểm chính trị của mình) thì có thể làm cho tha nhân bị tổn thương cho đến khi nhắm mắt!
Ngày 6 tháng 1 năm 2021 một cuộc nổi dậy đã xảy ra tại Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn khi hàng trăm người bạo loạn tràn vào Tòa Nhà Quốc Hội Hoa Kỳ khiến cho 5 người chết. Trong khi nhiều người tại Thủ Đô Washington, bề ngoài đi biểu tình chống lại điều mà họ thấy sai lầm rằng cuộc bầu cử bị đánh cắp, sự có mặt của họ -- và các hành động của họ -- phản ảnh một loạt mục tiêu lớn hơn mà các dân quân người Mỹ đang hy vọng đạt được để có thêm hành động cực đoan hơn. Nhiều bài viết bởi các học giả chuyên về phong trào cực đoan bạo động, thượng đẳng da trắng và dân quân giải thích con đường đi xuống mà những người bạo loạn và nổi dậy này tìm cách chiếm lấy nước Mỹ. Báo The Conversation U.S. đã biên soạn các trích đoạn của 5 trong số những bài viết đó, tìm cách giải thích sự rạn nứt đã lan rộng trong xã hội Mỹ. “Những người theo QAnon, Proud Boys và các nhóm cực hữu và cực hữu và dân tộc da trắng kết nối lỏng lẻo khác tập họp tại Washington tưởng rằng họ đang sống trong ý tưởng rất ư kỳ quặc
Với bối cảnh này, Tổng thống Biden thừa nhận ông sẽ phải đối phó với một nước Mỹ phân hóa trầm trọng hơn bao giờ hết, cộng thêm với nạn dịch Thế kỷ và một nền Kinh tế suy thoái với 6.7% người Mỹ thất nghiệp. Con số này tương đương với khoảng 40 triệu người cần được trợ giúp khẩn cấp.
Tổng thống Biden nói với nhân dân Mỹ rằng ông biết rất rõ phải làm gì trong cương vị Tổng thống để hàn gắn vết thương chia rẽ do các khuynh hướng bạo lực và cường quyền gây ra, nhanh chóng ngăn chặn dịch Covid 19 và phục hồi kinh tế.
Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình cảnh báo nguy cơ "Chiến tranh Lạnh mới" nếu lãnh đạo thế giới không gác lại đối đầu khi phát biểu tại Diễn đàn Kinh tế Thế giới.
Tiến sĩ Anthony Fauci, cố vấn y tế của Tổng thống Mỹ Joe Biden, đã lên tiếng cảm ơn WHO vì dẫn dắt nỗ lực ứng phó Covid-19, trái ngược với chỉ trích thời ông Trump.
Loạt sắc lệnh được ký nhanh chóng ngay trong ngày làm việc đầu tiên của tân Tổng thống Mỹ Joe Biden tại Nhà Trắng nhằm thực hiện những lời hứa tranh cử của ông.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.