Hôm nay,  

Nghĩ Trước Ngày Văn Hoá 29 Tháng 9, 2013: Trường Phan Châu Trinh Đà Nẵng

25/09/201300:00:00(Xem: 10029)
Nhân được chỉ định là thành viên trong Ban Tổ Chức Ngày Văn Hóa Phan Châu Trinh với Chủ Đề “Dân Khí Và Tuổi Trẻ” sẽ được tổ chức vào Ngày 29 tháng 9 sắp tới tại Trung Tâm Sinh Hoạt Đài VNCR Đường Moran, Thành Phố Westminster, miền Nam Cali. Với vị thế người điều hợp phần nghi lễ của buổi sinh hoạt, bản thân chúng tôi đã tham dự lần tổng dượt cuối cùng vào ngày 22 tháng 9 tại nhà anh Hội Trưởng Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Phan Châu Trinh cũng là trưởng ban tổ chức buổi sinh hoạt nói trên. Từ đấy có ý nghĩ nầy với những nhận xét sau đây.

Qủa thật sau buổi tổng dượt, trong lòng đã dấy lên mối bùi ngùi chen phần bi phẩn không thể che dấu được vì những lẽ.. Chủ đề ““Dân Khí Và Tuổi Trẻ” là một chủ đề lớn. Phải nói là một chủ đề rất lớn. Là yếu tố hàng đầu tối cần thiết để giải quyết vấn nạn Việt Nam không phải từ 100 năm trước khi đất nước còn trong xiềng xích của chế độ Thực Dân Pháp, mà chính hôm nay với họa mất nước có thật đến từ phương Bắc, với đảng cộng sản Việt Nam sau hơn nửa thế kỷ cầm quyền, cụ thể 38 năm kể từ 1975 đã hiện nguyên hình một tổ chức lãnh đạo hèn kém khiếp nhược trước ngoại bang và cực độ tàn ác với dân chúng – Toàn thể dân tộc Việt Nam chỉ loại trừ tập thể cầm quyền và hệ thống công an cảnh sát được tổ chức thành băng đảng côn đồ cấp nhà nước. Thế nên muốn cứu nước không còn con đường nào khác ngoài phương thức Chấn Dân Khí với lực lượng Tuổi Trẻ của quốc gia. Con đường quyết định độc nhất mà Phan Tây Hồ Tiên Sinh đã khởi động từ 100 năm trước nhưng nhiều thế hệ người Việt vô tình hay cố ý đã thờ ơ quên khuất. Buổi tổng dượt ngày 22 tháng 9 vừa qua của Hội Ái Hữu Trường Phan Châu Trinh hóa ra thêm một lần xác chứng: Người Việt, không loại trừ một giới người, một thế hệ nào đã hầu như bỏ quên sức mạnh hữu hiệu có thật của toàn dân tộc.

Sự kiện buổi sinh hoạt dự trù của Hội Ái Hữu Trường Phan Châu Trinh bị hạn chế hoàn toàn không phải do khuyết điểm của Ban Tổ Chức Ngày Văn Hóa mà bản thân cá nhân là một thành viên. Vì với một thành phần nhân sự không quá 10 người, không tài lực, không vật lực, không cả thời gian tập dượt, không địa điểm tập họp...

Ban tổ chức Ngày Văn Hóa PCT có thể làm gì hơn là chỉ thiết lập nên một chương trình gồm 11 tiết mục đơn ca, đồng ca (dù cho là những bài hát mang tính chiến đấu của Nguyễn Đức Quang, Nhật Ngân..); một nhạc cảnh Bạch Đằng Giang; bài tham luận ngắn của một cựu học sinh và lời phát biểu của hai vị cựu hiệu trưởng về ý nghĩa ngày lễ…

Dân Khí mà Nhà Cách Mạng Phan Châu Trinh hô hào khởi động để cứu nước không phải chỉ chừng ấy biểu hiện. Nhưng bởi Trường Phan Châu Trinh sau hơn nửa thế kỷ thành lập với hàng chục ngàn học sinh đã thành danh vị khắp nơi trên thế giới.. Những khoa bảng, tên tuổi trong học giới, văn giới, những người chiếm giữ những vị thế chức quyền cao trước 1975 nơi miền Nam, hiện nay ở hải ngoại...

Những nhân sự nầy hầu như không nhận ra điều cảm khích cao thượng: Họ đã được “Chấn Dân Khí” từ mái trường Phan Châu Trinh, Đà Nẵng mấy mươi năm trước. Thật cảm khích biết bao nếu nhìn lại quá trình giáo dục nơi Trường Phan Châu Trinh ngày cũ, dẫu cũng chỉ áp dụng một chương trình giáo dục chung cho tất cả các trường trung học của miền Nam. Nhưng ngôi trường ấy đã là tập trung của hầu hết các sắc dân của các địa phương nước Việt. Đấy là học sinh gốc miền Bắc di cư vào Nam trong năm 1954; theo gia đình từ bên kia Đèo Hải Vân vào sinh sống vùng Quảng Nam-Đà nẵng; có cha mẹ là công nhân viên chức trong Nam đổi ra Trung vì nhu cầu công vụ, quân vụ.

Tập hợp học sinh ngày xưa ấy xuất xứ từ những gia đình bình thường nếu không nói là tầm thường đã không còn một cách thế nào khác hơn là tranh đua học tập trong tinh thần khoáng đạt bốn phương huynh đệ. Đà Nẵng không còn là một địa phương riêng biệt của “Người Đà Nẵng” mà đã là một tập hợp của người tứ xứ - Tập hợp tương tự đã một lần hình thành từ thế kỷ 17, 18 khi các đời Chúa Nguyễn mở nước về phương Nam để cấu tạo nên lớp người chiến đấu hào hiệp. Tôi không hề quá tưởng tượng, phóng đại về một điều không thật mà vì nhận ra từ lịch sử với các tiền nhân mang tính danh.. Nguyễn Duy Hiệu, Thái Phiên, Trần Quý Cáp, Trần Cao Vân, Lê Đình Dương, Nguyễn Thành, Huỳnh Thúc Kháng, Phạm Phú Thứ...

Lực lượng lãnh đạo quần chúng xuất xứ từ lớp di dân miền Bắc vào Nam, thế hệ Kẻ Sĩ đem hết đời sống lẫn lần chết để bảo vệ độc lập dân tộc, tranh đấu vì hạnh phúc người dân. Trung Kỳ Dân Biến nổ ra trong năm 1908 với những nhà nho đất Quảng mang tinh thần cách mạng trước rất xa lần đảng cộng sản thành hình, 1930.

Và khi ra làm quan trị dân, giữ nước nếu không thành thì lấy cái chết lẫm liệt báo đền ân nghĩa quốc gia như với Nguyễn Tri Phương, Hoàng Diệu. Danh Tướng Nguyễn Khoa Nam dẫu thuộc đại tộc Nguyễn Khoa ở Huế nhưng rõ ràng là Người đã thụ nhận Thần Khí từ vùng đất biển lớn, núi cao nầy. Thần Khí kia cô đúc nơi Danh Hiệu Phan Châu Trinh nên sau 100 năm lịch sử với những đổi thay toàn diện, triệt để không phải chỉ với Việt Nam, nơi khu vực Đông Dương mà của toàn thế giới – Chủ Đề Dân Khí và Tuổi Trẻ của Phan Châu Trinh vẫn là chìa khóa để giải quyết nan đề phát triển và bảo vệ đất nước. Đối với Việt Nam hôm nay nay càng hiện thực và khẩn thiết hơn bao giờ hết.

Thế nhưng Ngày Văn Hóa Phan Châu Trinh với chủ đề Dân Khí và Tuổi Trẻ của Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Phan Châu Trinh trong ngày tổng dượt tập trung không quá 10 thành viên trong một chiếc sân nhỏ để hoàn tất một chương trình văn nghệ có tầm cỡ không hơn một buổi sinh hoạt hiệu đoàn của một nhóm người lớn tuổi hoài niệm về một ngôi trường học đã xa cách từ 1975.

Sự kiện đáng buồn nầy không riêng của Hội Ái Hữu Trường Phan Châu Trinh Đà Nẵng nhưng là một điển hình chung về tình trạng thờ ơ của khối đông người Việt đối với những vấn đề sống còn của đất nước.

Năm 2013 gần hết, nhưng hầu như 90 triệu người Việt trong nước, 3 triệu người hải ngoại mấy ai còn nghĩ đến Đảo Hoàng Sa đã trở thành Thành Phố Tam Sa thuộc tỉnh Hải Nam. Và mấy ai còn nghĩ đến Chấn Dân Khí khi đất nước thực sự đang trên bờ vực thẵm.

Ban tổ chức Ngày Văn Hóa Phan Châu Trinh không thể nào tạo nên một phong trào Chấn Dân Khí dẫu có lòng và thiện chí bao nhiêu nếu như không tập trung được sức mạnh tổng hợp của Năm-Mươi Năm Phan Châu Trinh đã giáo dục nên hàng vạn học sinh. Cũng thế, không thể nào xô ngã các chế độ độc tài ở Trung Đông nếu không huy động được lực phẫn nộ của các dân tộc Tunisia, Ai Cập, Lybia..

Từ đó, chúng ta hiểu rõ hơn tại sao những cuộc biểu tình chống Trung cộng ở Hà Nội, Sài Gòn mau chóng bị dẹp tan. Bởi khối đông hằng trăm ngàn, hàng triệu người khác đang mãi tập trung xem triển lãm Một Ngàn Năm Thăng Long với hình tượng Vua Lý Thái Tổ mang y trang của kép hát Hồng Kông; người Huế quên vết thương Mậu Thân 1968 để vui chơi dưới ánh đèn Huế Festival chiếu sáng mặt nước sông Hương. Giòng nước chảy từ thượng nguồn nơi chôn xác ngàn đồng bào chết thảm.

Chỉ còn mấy ngày nữa là đến Ngày Văn Hóa Phan Châu Trinh. Chúng ta có thể làm gì khác? Chúng ta có thể làm gì hơn?

Viết Nhân Ngày 29/9/2013

Phan Nhật Nam

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Những người đấu tranh cho quyền hợp pháp của di dân có trong Tu chính án thứ Tư và thứ Năm của Hiến Pháp, vui mừng gọi phán quyết của chánh án liên bang hôm thứ Sáu 11/7 là “chiến thắng.” Chánh án Maame E. Frimpong ra phán quyết các cảnh sát di trú ở Nam California phải tạm dừng việc bắt giữ, tra hỏi di dân chỉ dựa vào chủng tộc hoặc ngôn ngữ Tây Ban Nha. Nhưng Jaime Alanís Garcia, 57 tuổi, người làm việc ở nông trại Glass House Farms, quận Ventura 10 năm, đã không có cơ hội vui với chiến thắng tạm thời này. Với ông, và gia đình ông, tất cả đã quá muộn. ICE đã thực hiện cuộc đột kích quy mô lớn ở nông trại Glass House Farms gần Camarillo, quận Ventura hôm thứ Năm 10/7. Đoạn video ghi lại cảnh những chiếc xe bọc thép có chữ Police rượt đuổi theo nhóm nông dân tháo chạy hoảng loạn. Càng chạy, xe càng lao tới, bất kể có người đang cố bám vào đầu xe để chặn bánh xe lăn. Súng hơi, đạn cay mù mịt trên cánh đồng từng rất yên ả với những cây cà chua, dưa leo, và cây cannabis có giấy phép.
Tổng thống Mỹ Donald Trump đang đe dọa áp đặt mức thuế cao hơn nữa đối với hàng hóa nhập khẩu từ Liên minh châu Âu (EU), đặc biệt là dược phẩm. Thông qua các vòng đàm phán mới, EU hiện đang nỗ lực tìm cách ngăn chặn nguy cơ này. Tuy nhiên, triển vọng đạt được thỏa thuận vẫn rất mong manh, trong khi mức thiệt hại kinh tế dự kiến đối với EU có thể lên đến khoảng 750 tỷ đô la, một con số khổng lồ.
Rạng sáng thứ Bảy, tại Rafah, một em bé 12 tuổi – chưa xác định tên – bị bắn chết ngay tại chỗ hôm 12 tháng 7, khi em đang cố len lỏi tiến lên rào sắt để nhận phần lương thực cho gia đình. Cùng hôm đó, hơn ba mươi người khác gục xuống giữa bụi cát và khói đạn, trong lúc chen chúc tại điểm phát thực phẩm của một tổ chức mang tên Gaza Humanitarian Foundation (GHF).Trước đó, tại trại Nuseirat, sáu trẻ em – có em chỉ độ sáu tuổi – trúng pháo kích thiệt mạng khi đang hứng nước vào ca. Trong tay các em không có đá, không có súng… chỉ có chiếc bình nhựa, vài mẩu bánh mì chưa kịp đem về nhà. Giữa cảnh Gaza bị phong toả hoàn toàn, dân chúng đói khát, bệnh tật, kiệt sức… thì chính phủ Hoa Kỳ chọn rót ba mươi triệu Mỹ kim cho GHF – một tổ chức tư nhân, lập ra vội vã, không kinh nghiệm, không kế hoạch, không kiểm toán, không ai giám sát.
Có một câu hỏi đã ám ảnh tôi suốt gần mười năm: Làm sao mà một nửa nước Mỹ nhìn Donald Trump mà không thấy ông ta đáng ghê tởm về mặt đạo đức? Một người luôn nói dối, gian lận, phản bội, tàn nhẫn và tham nhũng một cách công khai như vậy mà hơn 70 triệu người vẫn chấp nhận ông ta, thậm chí còn ngưỡng mộ. Việc gì đã khiến cả một xã hội trở nên chai lì về mặt đạo đức như vậy? Để tôi kể cho bạn nghe một câu chuyện. Câu chuyện này, phần lớn dựa trên tư tưởng của nhà triết gia đạo đức Alasdair MacIntyre, một người mới qua đời vào tháng Năm vừa rồi, thọ 94 tuổi. Ông là một trong những nhà trí thức lớn hiếm hoi dám đào tận gốc sự suy đồi đạo lý của thế giới Tây phương, và của nước Mỹ hiện nay.
Donald Trump không giống như các vị tổng thống tiền nhiệm. Ông từng úp mở chuyện tái tranh cử nhiệm kỳ thứ ba, khiến không ít đối thủ phải giật mình. Nhưng trước mắt, Trump đang phải đối mặt với một quy luật lịch sử đã từng làm khó các vị Tổng thống khác: lời nguyền nhiệm kỳ hai. Từ trước đến nay, có đến 21 Tổng thống Mỹ bước vào nhiệm kỳ hai, nhưng không một ai đạt được thành tựu tương đương như giai đoạn đầu tiên. Thành tích nhiệm kỳ hai thường tụt dốc – từ thiếu sức sống, mờ nhạt cho đến những giai đoạn đầy biến động hoặc thậm chí thảm khốc. Người dân không còn hài lòng, tổng thống bắt đầu mệt mỏi, và không còn hướng đi rõ ràng cho tương lai.
Trong bài viết “Thế thời không phải thế” đăng trên Việt Báo ngày 4 tháng 4 về sau 100 ngày hành xử của tổng thống Trump (*), tôi có dự đoán rằng bên Dân Chủ sẽ giữ thế im lặng nhiều hơn lên tiếng ồn ào chống những việc làm của ông Trump và đảng Cộng Hòa vì muốn ông Trump tự sa lầy dẫn đến hậu quả đảng Cộng Hòa sẽ bị mất ghế, mất chủ quyền đa số trong lưỡng viện quốc hội quốc gia. Cho đến nay gần sáu tháng tổng thống, ông Trump vẫn tiếp tục gây hấn với thế giới và một số lớn thành phần dân chúng Mỹ và đảng đối lập vẫn giữ sự im lặng, thỉnh thoảng vài người lên tiếng một cách yếu ớt, kiểu Tôn Tẩn đối phó với Bàng Quyên.
Ngày 12/6/2025, từ văn phòng làm việc tại gia của mình ở Washington DC, ký giả, xướng ngôn viên kỳ cựu gần 28 năm của ABC News, Terry Moran loan báo đơn giản: “Có lẽ các bạn đã biết, tôi không thuộc về nơi đó nữa. Tôi sẽ ở đây, tại nền tảng Substack này. Có rất nhiều việc mà tất cả chúng ta cần phải làm trong thời gian đất nước quá nhiều vết nứt. Tôi sẽ tiếp tục tường thuật, phỏng vấn, để gửi đến các bạn sự thật, với tư cách là một nhà báo độc lập. Tôi là một ký giả độc lập.” Từ hôm đó, Terry Moran chính thức bước ra khỏi “luật chơi” của truyền thông dòng chính. Và cũng ngay ngày hôm đó, Terry Moran là danh khoản xếp thứ hạng đầu tiên (#1) về số người theo dõi (follower), số “subscriber” trả phí theo tháng và năm.
Ngày 2/7/2025 Tổng Thống Hoa Kỳ Donald Trump thông báo ngắn gọn trên mạng xã hội Truth rằng Việt-Mỹ đã thỏa thuận để Hoa Kỳ áp thuế 20% lên hàng hóa nhập khẩu từ Việt Nam và 40% trên hàng hóa trung chuyển qua Việt Nam; ngược lại Việt Nam đánh thuế 0% vào hàng hóa mua của Mỹ...
Ngài tự nhận trọn đời ngài chỉ là một nhà sư đơn giản, nhưng sóng gió tiền định đã đưa ngài vào ngôi vị Đức Đạt Lai Lạt Ma đời thứ 14 để gánh vác chức lãnh đạo cả đạo và đời cho dân tộc Tây Tạng từ khi ngài còn thơ ấu. Ngài từ những ngày mới lớn, miệt mài tu học theo lời Đức Phật dạy về hạnh từ bi và trí tuệ, nhưng từ khi chưa đủ tuổi thành niên đã chứng kiến khắp trời khói lửa chinh chiến để tới lúc phải đào thoát, vượt nhiều rặng núi Hy Mã Lạp Sơn để xin tỵ nạn tại Ấn Độ.
Zohran Mamdani tuyên bố tranh cử thị trưởng New York vào tháng 10/2024. Khi đó, phần lớn New York vẫn không biết đến vị lập pháp tiểu bang 33 tuổi này là ai. Ngày 1/7/2025, Zohran Mamdani chính thức đánh bại cựu Thống đốc Andrew Cuomo, chiến thắng vòng bầu cử sơ bộ cuộc tranh cử thị trưởng New York vào tháng 11/2025.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.