Hôm nay,  

Bùi Tín Blog Trên VOA Tiếng Việt, Thứ Hai, 2 tháng 4-2012:Người khổng lồ bệnh hoạn

03/04/201200:00:00(Xem: 13687)
Yanzhong Huang là giáo sư trường Đại học Seton Hall ở Hoa Kỳ, là người Mỹ gốc Hoa, thường viết bài trên tạp chí Đối ngoại Foreign Affairs ở Hoa Kỳ.

Vừa rồi giáo sư Huang có bài viết “Cuộc khủng hoảng về sức khỏe ở Trung Quốc - "China's Health Crisis: The Sick Man of Asia", báo động về tình hình cực kỳ bi đát về sức khỏe của nước đông dân nhất thế giới. Đi cùng bài báo này là một số bài bình luận, phóng sự, thống kê, ảnh theo cùng một chủ đề, mang tên chung là: “Người bệnh hoạn của châu Á” - the Sickman of Asia.

Bài báo cho biết: Trung Quốc đang đứng đầu thế giới về tỷ lệ mắc bệnh lao phổi và bệnh viêm gan. Riêng về bệnh gan Hepatitis B, Trung Quốc có 130 triệu người nhiễm bệnh, chiếm 1/3 số người mắc bệnh trên toàn thế giới.

Trung Quốc cũng đứng đầu thế giới về số người có bệnh chấy rận, đặc biệt ở phụ nữ.

Trung Quốc cũng là nước có số người mắc bệnh Alzheimer nhiều nhất.

Mỗi năm, Trung Quốc có 287.000 người tự tử (thống kê năm 2009); Mỗi ngày ở Trung Quốc có 3.500 vụ phá thai.

Trung Quốc là nước mà số người dân có bảo hiểm sức khỏe thấp nhất. 44% dân thành thị, 87% dân sống ở nông thôn không có bảo hiểm sức khỏe.

Theo xếp hạng của Tổ chức Y tế Thế giới WHO, Trung Quốc xếp hạng thứ 144 trên 191 nước trên toàn thế giới về mức độ chăm sóc sức khỏe của người dân.

Theo công bố, chính quyền cộng sản ở Trung Quốc chỉ chi phí hàng năm có 1,1% ngân sách quốc gia cho toàn ngành y tế, trong khi đó họ chi hơn 10% cho quốc phòng, còn ở Hoa Kỳ ngân sách dành cho y tế công cộng lên đến 6,7% ngân sách hàng năm.


Về sức khỏe tinh thần của dân chúng, về “lương tâm xã hội”, bài báo nêu lên một điển hình ở thị trấn Phú Sơn tỉnh Quảng Đông, khi em bé Vương Duyệt Duyệt 2 tuổi bị một xe tải cán phải, 20 người dân đi qua tảng lờ như không có gì xảy ra, theo máy video công cộng ghi lại, sau đó mới có người bế em dậy mang đi cấp cứu. Vậy là người dân Trung Quốc coi sinh mạng của đồng bào, đồng lọai “như là chó, là mèo, không chút thương cảm”. Đây là căn bệnh tâm thần rất nguy hiểm cho cuộc sống trong xã hội.

Thật là đau lòng cho người Việt Nam, khi bài báo ở cuối bài cho biết tình hình ở Việt Nam và Lào còn bi đát hơn Trung Quốc về chăm sóc sức khỏe cho nhân dân. WHO đã xếp Việt Nam và Lào ở dưới mức 144 khá xa, chỉ trên một số nước châu Phi.

Đây là bài báo rất cần đọc cho 14 vị trong bộ chính trị, cho 200 vị uỷ viên trung ương đảng, cho các đại biểu quốc hội ở Việt Nam, khi họ vẫn thường nói đến “chính quyền nhân dân, do dân, vì dân, của dân”, đến “nền y tế xã hội chủ nghĩa và nhân dân”, khi ở nhiều bệnh viện người bệnh nằm chung 2, 3 người trên một giường bệnh, và có khi trải chiếu nằm dưới gầm giường…

Còn về căn bệnh tâm thần, giới lãnh đạo “hèn với giặc, ác với dân” bỏ tù những công dân ưu tú yêu nước như LS Cù Huy Hà Vũ, anh Trần Huỳnh Duy Thức, các nữ nhi Phạm Thanh Nghiên, Đỗ Thị Minh Hạnh, Bùi Thị Minh Hằng…đủ cho thấy đạo lý xã hội do đảng CS bồi dưỡng đã tha hóa nguy hiểm đến mức nào

Bùi Tín

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Khi nhận xét về chính trị tại Việt Nam, không những các quan sát viên quốc tế mà ngay cả nhân dân đều băn khoăn trước câu hỏi: dưới chế độ CSVN, cả quân đội lẫn công an đều là những công cụ bảo vệ cho đảng và chế độ, nhưng tại sao thế lực của công an và đại tướng công an Tô Lâm lại hoàn toàn lấn át quân đội như thế?
Có nhiều chỉ dấu Chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ đã “lọt vào mắt xanh” Trung Quốc để giữ chức Tổng Bí thư đảng CSVN thay ông Nguyễn Phú Trọng nghỉ hưu. Những tín hiệu khích lệ đã vây quanh ông Huệ, 66 tuổi, sau khi ông hoàn tất chuyến thăm Trung Quốc từ 7 đến 12/04/2024.
“Hủ cộng”, tôi có thể hợm mình tuyên bố, với sự chứng thực của Google, là do tôi khai sinh trong khi mấy lời cảm thán tiếp nối là của Tố Hữu khi nhà thơ này, nhân chuyến thăm viếng Cuba, đã tiện lời mắng Mỹ: “Ô hay, bay vẫn ngu hoài vậy!” Gọi “khai sinh” cho hách chứ, kỳ thực, chỉ đơn thuần là học hỏi, kế thừa: sau “hủ nho”, “hủ tây” thì đến “hủ cộng”. “Hủ nho”, theo Việt Nam Tự Điển của Hội Khai Trí Tiến Đức, là “nhà nho gàn nát”, chỉ giới Nho học cố chấp, từng bị những thành phần duy tân, đặc biệt là nhóm Tự Lực Văn Đoàn, nhạo báng sâu cay vào thập niên 1930. Nếu “hủ nho” phổ biến cả thế kỷ nay rồi thì “hủ tây”, có lẽ, chỉ được mỗi mình cụ Hồ Tá Bang sử dụng trong vòng thân hữu, gia đình. Hồ Tá Bang là một trong những nhà Duy Tân nổi bật vào đầu thế kỷ 20, chủ trương cải cách theo Tây phương nhưng, có lẽ, do không ngửi được bọn mê tín Tây phương nên mới có giọng khinh thường: "Chúng nó trước hủ nho giờ lại hủ tây!" [1]
Mới đấy mà đã 20 năm kể từ khi đảng CSVN cho ra đời Nghị quyết 36 về “Công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài” (26/03/2004-26/03/2024). Nhưng đâu là nguyên nhân chưa có “đoàn kết trong-ngoài” để hòa giải, hòa hợp dân tộc?
Cả Hiến Pháp 2013 và Luật Công An Nhân Dân năm 2018 đều quy định công an nhân dân là lực lượng bảo đảm an toàn cho nhân dân và chống tội phạm. Tại sao trên thực tế nhân dân Việt lại sợ hãi công an CSVN hơn sợ cọp?
Càng gần các Hội nghị Trung ương bàn về vấn đề Nhân sự khóa đảng XIV 2026-2031, nội bộ đảng CSVN đã lộ ra vấn đề đảng viên tiếp tay tuyên truyền chống đảng. Ngoài ra còn có hiện tượng đảng viên, kể cả cấp lãnh đạo chủ chốt đã làm ngơ, quay mặt với những chống phá Chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Cộng sản Hồ Chí Minh...
Hí viện Crocus City Hall, cách Kremlin 20 km, hôm 22 tháng O3/2024, đang có buổi trình diển nhạc rock, bị tấn công bằng súng và bom làm chết 143 người tham dự và nhiều người bị thương cho thấy hệ thống an ninh của Poutine bất lực. Trước khi khủng bố xảy ra, tình báo Mỹ đã thông báo nhưng Poutine không tin, trái lại, còn cho là Mỹ kiếm chuyện khiêu khích...
Khi Việt Nam nỗ lực thích ứng với môi trường quốc tế ngày càng cạnh tranh hơn, giới lãnh đạo đất nước đã tự hào về “chính sách ngoại cây giao tre” đa chiều của mình. Được Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN), thúc đẩy từ giữa thập niên 2010, ý tưởng là bằng cách cân bằng mối quan hệ của Việt Nam với các cường quốc – không đứng về bên nào, tự chủ và thể hiện sự linh hoạt – nó có thể duy trì sự trung gian và lợi ích của mình, đồng thời tận dụng các cơ hội kinh tế do tình trạng cạnh tranh của các đại cường tạo ra
Cộng sản Việt Nam khoe có tự do tôn giáo ở Việt Nam, nhưng Hoa Kỳ và Thế giới nói “rất hạn chế”, tùy nơi và từng trường hợp. Tình trạng này đã giữ nguyên như thế trong những báo cáo trước đây của cả đôi bên. Nhưng tại sao Hoa Kỳ vẫn liệt Việt Nam vào danh sách phải “theo dõi đặc biệt”...
Đến giữa tháng 3 năm nay, hầu hết chúng ta đều thấy rõ, Donald Trump sẽ là ứng cử viên tổng thống của đảng Cộng Hòa và Joe Biden là ứng cử viên tổng thống của Democrat. Ngoại trừ vấn đề đột ngột về sức khỏe hoặc tử vong, có lẽ sẽ không có thay đổi ngôi vị của hai ứng cử viên này. Hai lão ông suýt soát tuổi đời, cả hai bộ não đang đà thối hóa, cả hai khả năng quyết định đều đáng nghi ngờ. Hoa Kỳ nổi tiếng là đất nước của những người trẻ, đang phải chọn lựa một trong hai lão ông làm người lãnh đạo, chẳng phải là điều thiếu phù hợp hay sao? Trong lẽ bình thường để bù đắp sức nặng của tuổi tác, con đường đua tranh vào Tòa Bạch Ốc, cần phải có hai vị ứng cử viên phó tổng thống trẻ tuổi, được đa số ủng hộ, vì cơ hội khá lớn phải thay thế tổng thống trong nhiệm kỳ có thể xảy ra. Hơn nữa, sẽ là ứng cử viên tổng thống sau khi lão ông hết thời hạn bốn năm. Vị trí và vai trò của nhân vật phó này sẽ vô cùng quan trọng trong lần tranh cử 2024.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.