Hôm nay,  

Hãy Nhìn Những Gì Nguyễn Tấn Dũng Làm

30/09/201100:00:00(Xem: 8676)
Hãy Nhìn Những Gì Nguyễn Tấn Dũng Làm

Nguyễn Quang Duy
Ngày 25/9/2011 kỷ niệm 10 năm Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu qua đời. Lẽ đương nhiên là Tổng Thống và Tổng Tham Mưu Quân lực Việt Nam Cộng Hòa, ông phải chịu trách nhiệm đã để quân Bắc Việt lấn chiếm miền Nam. Việc đánh giá ông là việc của người viết sử và sử sách sẽ công bằng cho một người luôn quyết tâm chống lại Bắc Phương. Riêng việc ông ra lệnh nổ súng vào tàu chiến Trung cộng đã gởi một tín hiệu đến thế giới, đến các thế hệ mai sau Trung cộng chỉ là bọn xâm lược và Hòang Sa mãi mãi là của Việt Nam.
“Đất nứơc còn, còn tất cả. Đất nước mất, mất tất cả !” lời của Tổng Thống vẫn văng vẳng nhắc nhở chúng ta trong hòan cảnh đất nước hiện nay. Nhân kỷ niệm ngày Tổng Thống qua đời, người viết xin tri ân sự đóng góp của ông và những người đã chiến đấu để bảo vệ giang san.
Tổng Thống Thiệu còn để lại cho chúng ta một châm ngôn “Đừng nghe những gì cộng sản nói, mà hãy nhìn những gì cộng sản làm”, bài viết này xin được tiếp tục phân tích cùng bạn đọc những gì Thủ Dũng đại diện đảng Cộng sản đã và đang làm.
Nhà cầm quyền Trung cộng ăn làm sao nói làm sao với dân Tầu"
Trong khi ông Thiệu, một người quốc gia, lấy Tổ Quốc Danh Dự và Trách Nhiệm là phương châm. Thì ngược những lãnh đạo cộng sản như Phạm văn Đồng lại lấy tình đồng chí anh em trong thế giới đại đồng làm cương lĩnh. Vì mối liên hệ như trên, nếu phải nhừơng cho đàn anh Trung cộng một vài hòn đảo thì những đảo này vẫn thuộc phe vô sản, còn hơn để cho “ngụy quyền” đóng giữ. Chính vì nghĩ như thế Bộ Chính Trị đảng Cộng sản mới chấp nhận và Phạm văn Đồng mới ký Công Hàm 1958 ghi nhận và tán thành Bản Tuyên Bố về hải phận của Trung cộng, bao gồm cả Hòang Sa và Trường Sa.
Do hành động bán nước này, phía Trung cộng liên tục sử dụng bức Công Hàm để giáo dục dân Tầu về chủ quyền của họ trên Biển Đông. Trung cộng cũng lấy đó làm cớ để đánh chiếm Hòang Sa 1974, đánh chiếm Trường Sa 1988, rồi tuyên bố Biển Đông thuộc về Trung cộng. Trong tình thế như vậy bạn có tin rằng phía Trung cộng sẽ chịu đối thọai “hòa bình” với giới chức Việt Nam về chủ quyền Biển Đông hay không " Họ đã chiếm Hòang Sa, chiếm Trường Sa và đang mở rộng kiểm sóat Biển Đông. Họ sẽ ăn nói ra sao với người Tầu khi phải nhừơng lại một mẩu đất một mảnh biển cho phía Việt Nam .
Gần đây vì cần khai thác tài nguyên trong khu vực, Trung cộng sẵn sàng đối thọai với Phi Luật Tân, nhưng chẳng ngó ngàng gì đến đàn em cộng sản Việt Nam . Đã biết thế nhưng giới chức Hà Nội vẫn đưa tin, vì phía Trung cộng không chấp nhận đối thọai về quần đảo Hòang Sa, bởi thế không có những tiến triển khả quan giữa hai bên. Tin tức kiểu này cũng được một số người tin. Phía Trung cộng lại luôn luôn lớn tiếng tuyên bố: "Trung Quốc có chủ quyền không thể tranh cãi với các đảo ở Biển Đông và vùng nước xung quanh…” và tiếp tục lấy Công Hàm 1958 như một chứng cớ hiển nhiên buộc cộng sản Việt Nam chỉ còn ẻo lả "hót" cho qua chuyện.
Thực tế lại cho thấy Trung cộng chỉ sử dụng võ lực khi bắn, khi bắt ngư dân Việt, lúc cắt cáp tàu khảo sát… hay làm áp lực để các công ty ngọai quốc không thể khảo sát và khai thác tài nguyên trên thềm lục địa Việt Nam. Nhà cầm quyền Hà Nội ngược lại chỉ im lặng đến độ hèn nhát, họ tìm mọi cách để kềm chế mọi tiếng nói dân sự liên quan đến Biển Đông.
Nói rõ ra nếu còn hai chế độ cộng sản Việt Nam Trung Hoa thì đừng mong lấy lại Hòang Sa – Trường Sa - Biển Đông.
Thủ Dũng bán đứng Hòang Sa
Ngày 3 và 4 tháng 9 năm 1990, Phạm Văn Đồng (cũng lại Phạm văn Đồng), Nguyễn Văn Linh và Đỗ Mười đã bí mật sang Tàu diện kiến Giang Trạch Dân và Lý Bằng. Chuyến đi vô cùng bí mật dấu cả Ngọai Trưởng Việt cộng Nguyễn cơ Thạch. Đại diện hai “Đảng” bí mật ký với nhau Hiệp ứơc Thành Đô. Cho đến hôm nay người dân Việt vẫn chưa biết họ đã ký cái gì với phía Trung cộng. Chỉ thấy càng ngày Việt Nam lại càng bị khống chế bởi người Tầu.
Mười năm sau hai “Đảng” lại ký với nhau hai Hiệp Định về Biên Giới 1999 và 2000. Ngòai lãnh đạo cao cấp cộng sản, người mình chưa ai được thấy mặt mũi hai Hiệp Định nói trên. Hậu quả là Việt Nam mất Bản Guốc, mất Ải Nam Quan, mất hằng ngàn cây số vuông lãnh thổ, hằng chục ngàn cây số vuông Vịnh Bắc Bộ.
Đã thế mà Bắc Phương vẫn chưa thỏa lòng lại tiếp tục mè nheo thêm 227 cây số vuông lãnh thổ Việt Nam. Phải đợi đến cuối năm 2008 khi sang Tàu, Thủ Dũng mới quyết định “cưa đôi cho tiện”. Phe Thủ Dũng vui mừng tuyên truyền: “ta lấy lại 113 cây số vuông lãnh thổ”. Người dân thì lắc đầu ngao ngán than rằng “mất mẹ nó 113 cây số vuông lãnh thổ do ông cha để lại”.
Xuất thân từ nghề cắt bỏ (y tá cộng sản), Thủ Dũng cũng vô tư cắt bỏ lãnh thổ lãnh hải ông cha để lại. Miễn sao việc dâng đất, dâng biển có lợi cho Thủ Dũng và Tập Đòan Cộng Sản. Phương cách hành xử vô cùng đơn giản nêu trên, cho chúng ta thấy nếu Trung cộng chịu để Tập Đòan Thủ Dũng khai thác dầu, thì Hòang Sa -Trường Sa – Biển Đông không phải là vấn đề để Thủ Dũng phải bám theo Mỹ, không cần phải “Quốc Tế Hóa”.
Nói rộng ra nhường đất nhường biển cho giặc là chủ trương của đảng Cộng sản Việt Nam và quyết đinh kiểu “cưa đôi cho tiện” là nhờ có một lãnh đạo “vô tư” như Thủ Dũng.
Thủ Dũng và Đồng Bọn cũng biết sợ
Hành Động vừa phò Tầu vừa bám Mỹ của Thủ Dũng đã đưa Dũng vào sổ đen những tên phản bội Bắc Kinh. Tình trạng tệ hại hơn khi Wikileaks công bố và Báo Mạng BBC lại đưa tin “Tướng Hưởng than phiền về Biển Đông”. Ngay mở đầu bản tin cho biết: “Tài liệu do Wikileaks công bố cho thấy Thượng tướng công an Nguyễn Văn Hưởng khi còn tại chức đã tỏ ý trách cứ Hoa Kỳ không đứng về phía Việt Nam ở Biển Đông trong cuộc gặp với Thứ trưởng Ngoại giao Hoa Kỳ John Negroponte.” (Xin gởi đến bạn đọc nguyên văn Anh ngữ để dễ dàng kiểm chứng “VM Huong expressed his views on China's territorial claim in the South China Sea and lamented the lack of U.S. support for Vietnam's position.”)
Trong tài liệu Wikileaks công bố nêu trên và đựơc Báo Mạng BBC loan tin "Ông Hưởng thể hiện ý kiến rằng an ninh khu vực, hòa bình và thịnh vượng không thể có được nếu không có sự hiện diện của Hoa Kỳ và nói thêm sự có mặt của Hoa Kỳ có thể điều phối quan hệ trong khu vực.” (Nguyên văn Anh ngữ “Huong expressed the view that regional security, peace and prosperity cannot be accomplished without the presence of the U.S., adding that the U.S. presence can help regulate relationships in the region.”)
Và "Ông nhấn mạnh rằng Việt Nam muốn có quan hệ tốt với tất cả các nước, nhất là các nước láng giềng, nhưng Việt Nam không thể chấp nhận tuyên bố chủ quyền của Trung Quốc ở Biển Đông." (Nguyên văn Anh ngữ: “He emphasized that Vietnam seeks good relations with all countries, particularly its neighbors; however, Vietnam cannot accept China's territorial claims in the South China Sea.”)
Nguyên Bản tiếng Anh cho thấy Báo Mạng BBC đã loan tin hòan tòan trung thực. Được biết trong cuộc gặp gỡ Trung Tướng Công An Cộng sản Nguyễn văn Hưởng vào ngày 11/9/2008 ngòai Thứ trưởng Ngoại giao Hoa Kỳ Negroponte, còn có các ông Scott Marciel, Phó trợ lý Ngoại trưởng và ông Michael Michalak Đại sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam. Đây là một cuộc gặp gỡ quan trong không có lý gì Bản Từơng Trình có thể sai lạc. Xin vào http://wikileaks.org/cable/2008/09/08HANOI1044.html để xem tòan Bản Từơng Trình.
Mọi người đều biết Tướng Hưởng là vây cánh của Thủ Dũng và là người đã được Thủ Dũng giao trọng trách thực hiện “Chiến lược Biển” đã được phân tích trong bài “Chỉ Tại Cái Công Hàm 1958 !!!”. Đi đêm với Mỹ thật khó. Một cuộc họp cao cấp như thế, một chuyện “tối mật” như vậy lại để lọt vào tay của một tên phản động “Úc thòi lòi” Julian Assange để làm phiền lòng “Thiên Triều”.
Xưa nay đảng Cộng sản rất ít đính chính tin “địch”. Thế mà lần này Tướng Hưởng lại phải mượn tay đàn em chính thức lên tiếng: “Tôi (Nguyễn Như Phong, Đại tá an ninh, nguyên là Phó tổng biên tập Báo Công an Nhân dân, phụ trách chuyên đề An ninh thế giới tuần) – là người được dự nhiều cuộc gặp giữa Thượng tướng Nguyễn Văn Hưởng với phái đoàn Hoa Kỳ, cũng rất ngạc nhiên trước sự việc này.” Ông Phong cho biết “Chúng tôi cũng có trong tay hai bức điện của Đại sứ quán Hoa Kỳ và thấy nội dung cuộc họp đã không được phản ánh trung thực, bởi lẽ Thượng tướng Nguyễn Văn Hưởng chưa hề có lời nào như thế (hoặc tương tự như thế), trong các cuộc gặp với John Negroponte và Scott Marciel cùng Đại sứ Michael Michalak.”

Thứ Ba 27/09/2011, Nguyễn Như Phong có đưa ra một bản dịch chưa cho biết nguồn từ đâu. Chính vì vậy người viết mới phải đính kèm nguyên văn Anh ngữ của tài liệu để bạn đọc tường. Ông Phong quen viết trên báo Công An nên chưa hiểu bạn đọc càng ngày càng khó tính không thể bịa chuyện tuyên truyền.
Ngay cả nếu các tài liệu ông Phong có được cũng do Wikileaks công bố thì ông Phong lại quên rằng cùng một cuộc họp biên bản có thể đã được cắt bớt những phần “tế nhị” để có thể phổ biến rộng rãi hơn. Việc làm của ông Phong chỉ tạo thêm sự chú ý của dư luận, nhất là chú ý từ Cơ Quan Tình Báo Bắc Kinh.
Sự kiện còn cho thấy Tướng Hưởng không chịu học hỏi từ Lê Duẩn. Theo một tài liệu do phía Trung cộng đưa ra có lần Lê Duẫn đã tranh cãi với Mao Trạch Đông. Ba tuần sau đó khi gặp Chu Ân Lai, Lê Duẩn đã đổ cho thông dịch viên dịch sai nên Duẫn đã hiểu lầm. Nếu ông Hưởng nói tiếng Anh thì cứ đổ cho tại Mỹ không hiểu ông. Dễ giải quyết như thế mà ông Hưởng lại nhờ đàn em lên tiếng đính chính.
Đính chính một mặt tạo chú ý, mặt khác chỉ rõ sự sợ hãi của Thủ Dũng và Tướng Hưởng. Không sợ sao được khi biết bao người đang mạnh như “trâu” đột ngột được “Đảng” cử hành đại lễ “Quốc Táng”. Thủ Dũng và Tướng Hưởng là hai hung thần của những người đấu tranh cho dân chủ tại Việt Nam . Họ ác với dân nhưng lại rất hèn với giặc.
Nhắc đến Lê Duẫn lại nhắc đến thời chiến tranh, từ 1965 tới 1968 có tổng cộng 327,000 quân Trung Cộng giả làm công nhân xây dựng để bảo vệ miền Bắc Việt Nam, để Bắc Việt có thể chuyển quân vào Nam. So với hôm nay, sự hiện diện của hằng triệu “công nhân” Tầu đang họat động rải rác trên tòan cõi Việt Nam. Đội quân này sẵn sàng nổ súng vào dân hay quân đội Việt Nam, khi những người này muốn đứng lên giải thể chế độ cộng sản. Xét ra công của Thủ Dũng với “Thiên Triều” vẫn lớn hơn nhiều so với tội bám Mỹ nêu trên.
Bauxit Tây Nguyên – Chủ Trương lớn của “Đảng”
Đến thế kỷ thứ 21, sự phát triển quốc gia đều dựa vào những thông tin chính xác nhờ đó mới có được những quyết định đúng đắn. Khổ nỗi cộng sản Việt Nam vẫn tiếp tục họat động như ngày nào trên hang Pắc Bó. Chủ Trương lớn của “Đảng” quyết định cả vận mệnh dân tộc vẫn chỉ có Bộ Chính Trị biết. Chả thế ngày 22/10/2008, tại Bắc Kinh Thủ Dũng đã âm thầm chuyển nhựơng Tây Nguyên cho Tàu.
Về nước mặc cho giới chuyên gia Việt Nam khuyên can. Nào là dự án chả lợi gì cho đất nứơc. Để dành cho con cháu mai sau khi kỹ thuật tiến bộ hơn có lợi hãy khai thác. Bây giờ thực hiện nó là phá hủy cả Tây Nguyên một phần văn hóa Việt Nam, là tiêu diệt các sắc tộc thiểu số một thành phần của dân tộc, là tiêu diệt môi trường sống của cả dân tộc, là đặt một trái bom bùn đỏ trên đầu dân tộc, là rước ngọai xâm về “dày mả tổ”, là …, là …, là…
Thủ Dũng như có đôi tai gỗ, đã ra công văn số 650/TTg-KTN, chỉ đạo các bộ ban ngành phối hợp triển khai dự án bauxite Tây Nguyên. Thủ Dũng cho biết đây là một Chủ Trương lớn của “Đảng”. Cần biết cũng trong năm 2008, vì tai hại của việc khai thác bauxite, Trung cộng đã đóng cửa tất cả các mỏ bauxite trên toàn cõi Trung Hoa. Thiếu quặng bauxite thì để bọn chư hầu Tấn Dũng cung cấp.
Thủ Dũng phải thực hiện Chủ Trương lớn của “Đảng” vì Tập Đòan Cộng sản cần Tiền ! Tiền ! Tiền !!! Thiếu ngọai tệ thâu được từ bán tài nguyên đất nứơc là thiếu tiền nuôi dưỡng các bộ máy “Đảng”, bộ máy công an, bộ máy Tư Bản đỏ … Nói trắng ra chế độ Cộng sản Việt Nam chỉ sống nhờ tiền bán đất, bán người, sống trên xương máu của nhân dân, của bao thế hệ ông cha đã hy sinh gìn giữ.
Trở lại với Bauxit Tây Nguyên, chỉ sau 6 tháng hoạt động, từ bể trộn của mỏ Tân Rai thuộc tỉnh Lâm Ðồng hóa chất đã rò rỉ, chảy lan ra ngoài làm ô nhiễm 200 ha đất chung quanh. Thêm vào đó các xe vận chuyển bauxite từ quặng về nhà máy khai thác cày nát tuyến đường dài 227 cây số, trong đó có quốc lộ 20 gây phẫn nộ cho dân cư trong vùng và những người thường xuyên sử dụng tuyến đường này.
So với Biển Đông, Quân Đội Trung cộng chỉ ở sát cạnh sừơn. Thời chiến tranh chỉ tập trung các tỉnh gần biên giới phía Bắc. Còn Tây Nguyên, địa điểm chiến lược của Việt Nam, đã có hằng chục ngàn “công nhân” phục vụ, đa số đều còn trẻ và vừa được “giải ngũ”. Cả sư đòan “Quân Đội Giải Phóng Trung Quốc” đang sẵn sàng “giải phóng” Việt Nam .
Đó mới chính là chủ trương lớn của “Đảng”. Ngày nay “Đảng” sợ thế lực thù địch tấn công nên mới mời “công nhân” Trung cộng sang trợ giúp bảo vệ chế độ. Thế nên lương của các “công nhân” này đều được trả nhiều lần cao hơn công nhân Việt làm cùng một công việc. Lẽ đương nhiên quặng Bauxite được khai thác là để trả công cho việc bảo hộ này.
Ngay cả đến báo chí ngọai quốc như tờ Financial Times ngày 06/05/2009 cũng cho rằng dự án Bauxite Tây Nguyên nói lên tính phụ thuộc của nhà cầm quyền Hà Nội với Trung cộng, và dự án này là một "món quà" của Thủ Dũng khi "triều kiến Bắc Kinh".
Có nguồn tin cho rằng Nông Đức Mạnh đã nhận $300 triệu Mỹ Kim, còn Nguyễn Tấn Dũng nhận $150 triệu Mỹ Kim từ Chủ Trương lớn của “Đảng” cho khai thác Bauxit Tây Nguyên. Rõ ràng mạng sống của người Việt đã bị bọn Mạnh Dũng bán rẻ cho Tàu.
Luật Rừng Lại Hòan Luật Rừng
Sau ngày chiếm miền Nam, cộng sản từ Bắc vào hay từ rừng ra xem tài sản của dân miền Nam như chiến lợi phẩm. Người thì bị họ bắt bỏ tù. Nhà thì bị họ cướp. Nhiều chuyện tang thương đã xẩy đến khó mà quên được. Mà quên làm sao được khi nó vẫn xẩy ra và nó lại xẩy ra theo lệnh của Thủ Dũng.
Số là ngày 11-6-2009, Tiến sỹ Luật Học Cù Huy Hà Vũ đã gửi đơn kiện Thủ Dũng. Ông Vũ cho rằng việc Thủ Dũng ký quyết định khai thác quặng bauxit ở Tây nguyên là vi phạm pháp luật Việt Nam, vi phạm các luật về bảo vệ môi trường, luật về bảo vệ di sản văn hóa.
Nhờ vụ này Thủ Dũng trở thành vị thủ tướng đầu tiên của Nhà nước Cộng sản bị khởi kiện vì tội vi hiến. Thế mà không cám ơn Tiến sỹ Vũ, Dũng lại đê tiện bắt người cướp nhà.
Việc ông Vũ bị Dũng bắt thì hầu như ai cũng biết. Chuyện ông Vũ bị Thủ Dũng cướp nhà thì bà Nguyễn Thị Dương Hà, vợ của ông Cù Huy Hà Vũ, chỉ mới được thông báo cách đây vài hôm. Mặc dù quyết định đã ký từ đầu tháng Chín năm 2010, hai tháng trước ngày ông Vũ bị bắt.
Chuyện bắt người cướp nhà chỉ còn có thể xẩy ra tại Việt Nam và dưới triều đại Thủ Dũng. Chuyện bắt người cướp nhà lần này lại xẩy ra ngay trung tâm Hà Nội để đón mừng sinh nhật thứ 1001.
Tòan Đảng chào Mừng “Quốc Khánh” Một Tháng Mười
Thấm thóat đã 1 năm kỷ niệm ngày “Ngàn Năm Thăng Long” 1/10/2010. Khai mạc ngày này cũng là Chủ trương lớn của “Đảng” nhằm Chào Mừng Quốc Khánh “Thiên Quốc”. Hằng chục tỷ Mỹ Kim đã được chi ra cho lễ “hội nhập” này. Sau Đại lễ Việt Nam trở thành một quốc gia ngập nợ và quịt nợ. Năm nay Hà Nội cũng tưng bừng đón mừng “Quốc Khánh” Trung Hoa.
Rời Hà Nội đến tỉnh Lào Cai, đảng bộ Thành Phố Lào Cai đã ra chỉ thị bắt dân phải treo "đèn lồng đỏ kiểu Trung Hoa" để đón mừng “Quốc Khánh” nứơc người. May thay người dân Lào Cai đã sớm nhận ra đây là một việc làm không phù hợp với văn hóa Việt Nam . Tỉnh Hòa Bình nghe đâu cũng sẽ tưng bừng mở Hội vào đầu tháng 10 này.
Vừa rồi khi Đới Bỉnh Quốc sang Việt Nam Tổng “Lú” Nguyễn Phú Trọng đã công khai phát biểu như sau: "Hai Đảng và Chính phủ có chung lý tưởng, có lợi ích chung, vận mệnh gắn liền với nhau, không có lý do gì không cố gắng thúc đẩy quan hệ hai nước phát triển tốt đẹp". Vui thì phải vui chung còn chết phải chết chung. Việc tòan “Đảng” chào mừng Quốc Khánh Trung Hoa vì thế đâu có gì là lạ mà phải làm như “mèo dấu c..”.
Càng nghĩ về Thủ Dũng và Tập Đòan Cộng sản lại càng có nhiều điều cần chia sẻ cùng bạn đọc. Bài tới người viết sẽ trình bày cùng bạn đề tài “Nguyễn Tấn Dũng Xây Dựng Nền Kinh Tế Khát Tiền”. Xin hẹn bạn vào bài tới.
Nguyễn Quang Duy
Melbourne, Úc Đại Lợi - 29/9/2011

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trong bài viết “Thế thời không phải thế” đăng trên Việt Báo ngày 4 tháng 4 về sau 100 ngày hành xử của tổng thống Trump (*), tôi có dự đoán rằng bên Dân Chủ sẽ giữ thế im lặng nhiều hơn lên tiếng ồn ào chống những việc làm của ông Trump và đảng Cộng Hòa vì muốn ông Trump tự sa lầy dẫn đến hậu quả đảng Cộng Hòa sẽ bị mất ghế, mất chủ quyền đa số trong lưỡng viện quốc hội quốc gia. Cho đến nay gần sáu tháng tổng thống, ông Trump vẫn tiếp tục gây hấn với thế giới và một số lớn thành phần dân chúng Mỹ và đảng đối lập vẫn giữ sự im lặng, thỉnh thoảng vài người lên tiếng một cách yếu ớt, kiểu Tôn Tẩn đối phó với Bàng Quyên.
Ngày 12/6/2025, từ văn phòng làm việc tại gia của mình ở Washington DC, ký giả, xướng ngôn viên kỳ cựu gần 28 năm của ABC News, Terry Moran loan báo đơn giản: “Có lẽ các bạn đã biết, tôi không thuộc về nơi đó nữa. Tôi sẽ ở đây, tại nền tảng Substack này. Có rất nhiều việc mà tất cả chúng ta cần phải làm trong thời gian đất nước quá nhiều vết nứt. Tôi sẽ tiếp tục tường thuật, phỏng vấn, để gửi đến các bạn sự thật, với tư cách là một nhà báo độc lập. Tôi là một ký giả độc lập.” Từ hôm đó, Terry Moran chính thức bước ra khỏi “luật chơi” của truyền thông dòng chính. Và cũng ngay ngày hôm đó, Terry Moran là danh khoản xếp thứ hạng đầu tiên (#1) về số người theo dõi (follower), số “subscriber” trả phí theo tháng và năm.
Ngày 2/7/2025 Tổng Thống Hoa Kỳ Donald Trump thông báo ngắn gọn trên mạng xã hội Truth rằng Việt-Mỹ đã thỏa thuận để Hoa Kỳ áp thuế 20% lên hàng hóa nhập khẩu từ Việt Nam và 40% trên hàng hóa trung chuyển qua Việt Nam; ngược lại Việt Nam đánh thuế 0% vào hàng hóa mua của Mỹ...
Ngài tự nhận trọn đời ngài chỉ là một nhà sư đơn giản, nhưng sóng gió tiền định đã đưa ngài vào ngôi vị Đức Đạt Lai Lạt Ma đời thứ 14 để gánh vác chức lãnh đạo cả đạo và đời cho dân tộc Tây Tạng từ khi ngài còn thơ ấu. Ngài từ những ngày mới lớn, miệt mài tu học theo lời Đức Phật dạy về hạnh từ bi và trí tuệ, nhưng từ khi chưa đủ tuổi thành niên đã chứng kiến khắp trời khói lửa chinh chiến để tới lúc phải đào thoát, vượt nhiều rặng núi Hy Mã Lạp Sơn để xin tỵ nạn tại Ấn Độ.
Zohran Mamdani tuyên bố tranh cử thị trưởng New York vào tháng 10/2024. Khi đó, phần lớn New York vẫn không biết đến vị lập pháp tiểu bang 33 tuổi này là ai. Ngày 1/7/2025, Zohran Mamdani chính thức đánh bại cựu Thống đốc Andrew Cuomo, chiến thắng vòng bầu cử sơ bộ cuộc tranh cử thị trưởng New York vào tháng 11/2025.
Tồn tại qua hơn hai thế kỷ, Tối Cao Pháp Viện Hoa Kỳ chưa bao giờ là một cánh cửa vô tri. Mỗi nhiệm kỳ Tòa để lại một dấu ấn ảnh hưởng đến đời sống người dân. Có nhiệm kỳ, Roe v. Wade1 mất hiệu lực, tòa cắt quyền phá thai khỏi tay người phụ nữ, coi như món nợ trả về từng tiểu bang, tự lo tự liệu. Có nhiệm kỳ, cánh cửa Affirmative Action2 sập lại, đám trẻ da màu nghèo khỏi cơ hội cầu tiến. Có nhiệm kỳ, Tòa thả lỏng súng đạn, cãi vã sân trường cũng đủ gây đổ máu3. Nhưng cũng đã có những nhiệm kỳ Tòa đứng thẳng lưng, bảo vệ người dân buộc Bạch Ốc Nixon phơi ra hồ sơ mật với Pentagon Papers
Nelson Mandela (1918-2013), quán quân Giải Nobel Hòa Bình năm 1993, nhà hoạt động chống chế độ phân biệt chủng tộc bị tù 27 năm, và là vị tổng thống người da đen đầu tiên được bầu trong cuộc bầu cử dân chủ đầu tiên của nước Nam Phi vào năm 1994, đã từng nói rằng, “Giáo dục là vũ khí có sức mạnh nhất mà bạn có thể sử dụng để thay đổi thế giới.” Hơn ai hết, Nelson Mandela là người không những hiểu rõ giá trị thực sự của nền giáo dục mà còn áp dụng kiến thức đó trong việc làm thay đổi đất nước và dân tộc Nam Phi của ông. Ông đã dẫn dắt Nam Phi từ một quốc gia ngập chìm trong bóng tối của thù hận, phân hóa và lạc hậu để vươn mình lên trong ánh sáng của đoàn kết, hòa bình và phát triển.
Hoa Kỳ đã tấn công Iran. Chỉ vài ngày sau khi Tổng thống Mỹ Donald Trump gợi ý rằng có thể trì hoãn bất kỳ hành động quân sự nào của Mỹ trong nhiều tuần, ông tuyên bố vào ngày 21/6 rằng máy bay Mỹ đã tấn công ba địa điểm hạt nhân của Iran, bao gồm cả cơ sở bị chôn sâu ở Fordow. Các quan chức Iran xác nhận rằng các cuộc không kích đã diễn ra. Mặc dù ông Trump khẳng định rằng các địa điểm này đã bị "xóa sổ", nhưng vẫn chưa rõ các cuộc tấn công đã gây ra thiệt hại gì.
Jena, Louisiana – một thị trấn 4.000 dân lọt thỏm giữa rừng thông – nơi bảng hiệu đầu làng ca ngợi đội bóng nữ vô địch của bang, nhưng cách đó chỉ ba dặm, sau hàng rào kẽm gai và lời Kinh Thánh treo lủng lẳng, là Trại Giam ICE đồ sộ - do GEO Group điều hành. Nơi đây hiện giam giữ hơn 1000 người – phần lớn chưa từng bị kết tội hình sự, nhiều người chỉ là dân đang xin tị nạn hợp pháp, số còn lại chưa kịp hiểu vì sao mình bị bắt...
Tại sao Trump lại vội vàng ban hành hàng loạt sắc lệnh hành pháp và chính sách mới như vậy?AI: Có hai lý do.Đầu tiên, tổng thống vội vàng vì nếu có bất kỳ điều gì sai trái xảy ra vào đầu nhiệm kỳ, ông có thể đổ lỗi cho chính quyền trước và nhà nước (những người làm việc cho ông). Nếu để lâu, những điều sai trái sẽ là trách nhiệm của ông, và Trump không thích chịu trách nhiệm.Thứ hai, ông biết trong hai năm nữa, đảng Cộng hòa sẽ mất quyền kiểm soát Hạ viện trong cuộc bầu cử quốc hội và ông sẽ trở thành què quặt. Ông cần phải hoàn thành mọi việc ngay bây giờ. Ông muốn tập trung vào các doanh nghiệp của mình trong hai năm cuối nhiệm kỳ tổng thống,
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.