Báo trong nước vừa có bài phản ánh về việc thất thoát 3.664 tấn thép (thiệt hại xấp xỉ 1,1 triệu USD), chiếm hơn 1/3 tổng số lượng nhập hàng theo hợp đồng giữa TCty Thép VN với Cty Senta (Hồng Kông). Vụ việc đã được đưa ra xét xử tại Toà án Nhân dân Hà Nội (ngày 18,19,21.8.1999) và hai bị cáo bá vơ bị kết án. Song cho tới bây giờ, chẳng thấy cơ quan nào chịu trách nhiệm, nhiều người được gọi ra tòa cũng chẳng thèm đếm xỉa.
Sau đây là tóm lược chuyện đánh bùn sang ao:
Phiên toà sơ thẩm chỉ kết án hai bị cáo Nguyễn Văn Huấn, nguyên Phó Tổng giám đốc và Dương Xuân Đạt, trưởng phòng kế toán tài vụ, 30 tháng tù giam về tội “Thiếu trách nhiệm gây thiệt hại nghiêm trọng đến tài sản XHCN”. Trong vụ án này còn có rất nhiều người liên quan đã bị khởi tố nhưng đến nay lại được đình chỉ và một số người chưa bị khởi tố. Nhưng xét thấy tất cả những người đó đều phải có trách nhiệm liên đới bồi thường, vì vậy tại phiên toà hôm nay vắng mặt nhiều người liên quan nên chưa thể giải quyết được...
Tòa Hà Nội còn khẳng định “Theo Điều 170 Bộ luật Tố tụng Hình sự, Toà án không có quyền đưa ra xét xử những người mà không bị Viện Kiểm sát truy tố do đó không thể đảm bảo được sự công bằng trong vụ án...” Ngay sau khi tuyên án, cả hai bị cáo Nguyễn Văn Huấn và Dương Xuân Đạt đều kháng cáo và cho rằng nguyên nhân mất số thép nói trên không thuộc trách nhiệm của mình...
Lý do chính trong đơn kháng cáo, cả hai bị cáo đều cho rằng họ chỉ đảm nhận phần thanh toán tín dụng thư (L/C) tại ngân hàng mà việc thanh toán đó hoàn toàn hợp lệ, còn việc nhận hàng và dẫn tới mất hàng là do các cá nhân và đơn vị nhận hàng gây ra song họ lại không bị truy cứu trách nhiệm...
Bộ Giao thông Vận tải đã giải thích rất rõ những nguyên nhân của việc mất hàng của Tổng Cty Thép VN và nói, trách nhiệm thuộc về Tổng Cty Thép VN” đó là những hậu quả của khâu giao nhận hàng tại cảng chứ không phải do khâu thanh toán L/C...
Rõ ràng việc mất 3.664 tấn thép của Tổng Cty Thép VN là do những người nhận hàng thuộc Cty kim khí TPHCM và kim khí Hải Phòng (hai đơn vị được uỷ quyền giao nhận hàng của VINAMETAL) đã không tuân thủ các nguyên tắc trong giao nhận hàng...
Trong các biên bản giao nhận hàng hoá tại cảng Sài Gòn và Hải Phòng đều không có ghi chú hoặc biên bản ký với tàu là thiếu trọng lượng nên cũng không thể có cơ sở chứng cứ đòi bồi thường.
Hơn nữa để làm rõ thêm trách nhiệm của những người nhận hàng, ngay trong công văn (ngày 22.6.1994) của Cty Senta (Hồng Kông) gửi đến Tổng Cty Thép VN đã nêu ra các câu hỏi mà thực chất là sự quy lại trách nhiệm cho những đơn vị nhận hàng tại cảng Sài Gòn và Hải Phòng rằng “Tại sao không có sự giám định hay kiểm tra trọng lượng lúc dỡ hàng" Tại sao không tiến hành kiểm tra khi bắt đầu cho đến khi tàu rời cảng SG" Tại sao tàu được ký rời bến mà không có văn bản bảo lưu"...”
Theo báo trong nước, các câu hỏi trên chẳng thấy cơ quan pháp luật nào bận tâm. Vụ mất cả triệu đô kể như chìm xuồng. Vậy là nhờ phép lạ xã hội chủ nghĩa, cả đến thép cũng biết... bay, dù nặng tới 3.664 tấn.
Sau đây là tóm lược chuyện đánh bùn sang ao:
Phiên toà sơ thẩm chỉ kết án hai bị cáo Nguyễn Văn Huấn, nguyên Phó Tổng giám đốc và Dương Xuân Đạt, trưởng phòng kế toán tài vụ, 30 tháng tù giam về tội “Thiếu trách nhiệm gây thiệt hại nghiêm trọng đến tài sản XHCN”. Trong vụ án này còn có rất nhiều người liên quan đã bị khởi tố nhưng đến nay lại được đình chỉ và một số người chưa bị khởi tố. Nhưng xét thấy tất cả những người đó đều phải có trách nhiệm liên đới bồi thường, vì vậy tại phiên toà hôm nay vắng mặt nhiều người liên quan nên chưa thể giải quyết được...
Tòa Hà Nội còn khẳng định “Theo Điều 170 Bộ luật Tố tụng Hình sự, Toà án không có quyền đưa ra xét xử những người mà không bị Viện Kiểm sát truy tố do đó không thể đảm bảo được sự công bằng trong vụ án...” Ngay sau khi tuyên án, cả hai bị cáo Nguyễn Văn Huấn và Dương Xuân Đạt đều kháng cáo và cho rằng nguyên nhân mất số thép nói trên không thuộc trách nhiệm của mình...
Lý do chính trong đơn kháng cáo, cả hai bị cáo đều cho rằng họ chỉ đảm nhận phần thanh toán tín dụng thư (L/C) tại ngân hàng mà việc thanh toán đó hoàn toàn hợp lệ, còn việc nhận hàng và dẫn tới mất hàng là do các cá nhân và đơn vị nhận hàng gây ra song họ lại không bị truy cứu trách nhiệm...
Bộ Giao thông Vận tải đã giải thích rất rõ những nguyên nhân của việc mất hàng của Tổng Cty Thép VN và nói, trách nhiệm thuộc về Tổng Cty Thép VN” đó là những hậu quả của khâu giao nhận hàng tại cảng chứ không phải do khâu thanh toán L/C...
Rõ ràng việc mất 3.664 tấn thép của Tổng Cty Thép VN là do những người nhận hàng thuộc Cty kim khí TPHCM và kim khí Hải Phòng (hai đơn vị được uỷ quyền giao nhận hàng của VINAMETAL) đã không tuân thủ các nguyên tắc trong giao nhận hàng...
Trong các biên bản giao nhận hàng hoá tại cảng Sài Gòn và Hải Phòng đều không có ghi chú hoặc biên bản ký với tàu là thiếu trọng lượng nên cũng không thể có cơ sở chứng cứ đòi bồi thường.
Hơn nữa để làm rõ thêm trách nhiệm của những người nhận hàng, ngay trong công văn (ngày 22.6.1994) của Cty Senta (Hồng Kông) gửi đến Tổng Cty Thép VN đã nêu ra các câu hỏi mà thực chất là sự quy lại trách nhiệm cho những đơn vị nhận hàng tại cảng Sài Gòn và Hải Phòng rằng “Tại sao không có sự giám định hay kiểm tra trọng lượng lúc dỡ hàng" Tại sao không tiến hành kiểm tra khi bắt đầu cho đến khi tàu rời cảng SG" Tại sao tàu được ký rời bến mà không có văn bản bảo lưu"...”
Theo báo trong nước, các câu hỏi trên chẳng thấy cơ quan pháp luật nào bận tâm. Vụ mất cả triệu đô kể như chìm xuồng. Vậy là nhờ phép lạ xã hội chủ nghĩa, cả đến thép cũng biết... bay, dù nặng tới 3.664 tấn.
Gửi ý kiến của bạn