Chuyện Trong Nhà Ngoài Ngõ: Cũng Vì Chuyện Lễ Giáng Sinh
Trương Ngọc Bảo Xuân
Hôm nay cô Nancy có vẻ không vui. Cặp chân mày nhíu lại, khóe môi trệ xuống, tiếng liếng láo cười nói chọc người này ghẹo người kia réo người nọ hàng ngày đã đi chơi xa, cả con người xuống tinh thần thấy rõ.
Bà Betty dợt qua dợt lại bàn viết của Nancy quần quần hai ba lần mà cô này vẫn không thèm ngó bà một cái lấy lệ nữa làm bà Betty không đừng được, hỏi:
-Hey, bộ chồng có mèo sao mà chù ụ từ sáng đến giờ vậy" hay là bị ai ăn hết của"
Đàng này, nhóm nhân viên Á Đông châu mày. Chị Minh lầm bầm:
-Bà nội này ăn nói thiệt tình! Cái miệng ăn bơ ăn thịt trù ẻo! bả là người hay kiêng cữ quá cha, ra đường tránh mọi vết nứt trên nền xi măng không dám bước qua, vậy mà nói chuyện với người khác thì lại không biết suy nghĩ, vô duyên hết cỡ thợ mộc!
Cô Hoa nói:
-Gặp tôi là tôi nạt cho chừa thói nhiều chuyện mà kỳ khôi, ăn nói giống gì" bộ hồi đêm hôm bả đi "ngủ với cái nùi giẻ ngậm trong miệng" hay sao á"
Chị Diệu cười xòa:
-Là tại mình dịch từ tiếng Anh qua tiếng Việt cộng thêm sự tin tưởng và suy tư theo quan niệm của mình nên nghe chói tai chứ tiếng Anh thì theo tôi thấy là bả chỉ nói giỡn thôi mà, sân si làm chi, hãy chuyển qua khía cạnh vui đùa nhá, đã một người đang buồn một người đang chọc cho cô ta mở miệng tâm sự cho đỡ buồn thì mình cần phải cổ võ thêm mới phải chớ, chỏi bả làm chi, đúng vậy hông nà"
Chị Minh gật gật đầu đồng ý, phụ họa:
-Nói đúng.
Xây qua Nancy, chị Diệu gợi chuyện:
-Này Nancy ơi, đã mua sắm quà cho người trong gia đình chưa"
Nancy chớp mắt mấy cái, ngước lên nhìn chị Diệu, cặp chân mày giãn ra, từ dấu sắc trở thành dấu huyền, thở dài, phân bua:
-A... cũng vì chuyện lễ Giáng Sinh, đang làm phiền lòng tôi đây.
Ạ ạ... thì ra là vậy, trúng băng tầng cô ta rồi! Betty chợp cơ hội, tới luôn:
-Wào, phiền gì nói ra hết phiền công chúa ơi i i... Còn nhớ hôm nọ cô Hoa than thở về chuyện chồng có con riêng không cho biết trước để cô phải lọt vào cảnh ngỡ ngàng không" cô vào đây ngồi một đống như người chết chưa chôn, đôi khi khóc lóc như trong nhà có người mới qua đời, hỏi không thèm trả lời, nhờ chúng ta là những người đồng nghiệp rất tốt bụng đem câu chuyện của cô ra mổ xẻ góp ý kiến nâng tinh thần nên bây giờ mới cười toe toét hằng ngày đấy chứ. Phiền chuyện gì nói đi nói đi Nancy, để tôi làm nhà phân tích và giải đáp vấn đề cho, bảo đảm sau khi nghe xong thì cô sẽ đi tự tử liền hé hé hé nói đùa thôi nhá hé hé hé…
Mấy cô trong phòng cũng bật cười theo, lắc đầu, thiệt tình cái bà Mỹ nầy vì bởi hoàn cảnh khác thường chồng cũ vừa mất cưới chồng mới liền hạnh phúc quá đổi tràn lan cho nên trở thành trẻ trung ngày nào không phung phí tình cảm cho người xung quanh thì chắc bà về bà ngủ không yên!
Nhưng bà nói có lý chứ. Mấy chị em cùng phụ họa với bà, xúi Nancy nói đi nói đi…
Nancy nói:
-Thế này, tôi và con em kế không thuận nhau. Mới vừa rồi nó làm thêm một chuyện động trời nên tôi không muốn nhìn thấy nó nữa, thế mà con gái tôi lại chơi thân với con gái nó, hằng năm đại gia đình tụ họp đến nhà tôi mừng lễ Giáng Sinh, năm nay, bài trừ nó ra. Thật sự tôi không muốn nó tới nhà tôi chút nào hết. Thế nhưng, con gái tôi cứ nằng nặc đòi phải cho con chị bạn dì tới chơi với nó. Bởi thế nên tôi mới phiền không biết giải quyết sao cho tròn.
Betty trề môi, trả lời liền:
-Quá dễ, bảo em you đừng tới.
Nancy nói:
-Hừm. Nói nghe dễ. Con gái tôi khóc lóc mỗi ngày.
Chị Minh hỏi:
-Thế, con gái chị bao nhiêu tuổi" con bé kia bao nhiêu tuổi" muốn chìu con thì chỉ mời con bé kia đến thôi.
Nancy nói:
-Con tôi 14, cháu tôi 15, đi đâu cũng phải cha mẹ đưa đón, làm sao" hai đứa rất là hạp với nhau, như hai chị em ruột, nhà cách nhau cỡ một tiếng đồng hồ xe chạy.
Chị Diệu nói:
-Có gì khó. Bây giờ cô hãy nói với con gái cô như thế này: "có bao nhiêu dịp khác để các con gặp nhau, thí dụ như hai đứa hẹn nhau một ngày nào đó, trong Mall chẳng hạn, mẹ sẽ đưa con tới, cũng có thể đến tận nhà rước nó đi cùng với con đi xi nê dạo phố ăn uống cho đã, rồi xong thì gọi mẹ tới đón, đưa nó về tận nhà. Như vậy cho vẹn cả hai bề, em cô không phá ngày lễ trọng đại của cô, mà con cô cũng vui vẻ với chị bạn dì của nó. Các chị thấy sao"