Vĩnh Biệt Nhạc sĩ Tùng Giang
Nam Lộc
Joe Marcel, Tùng Giang, Trường Kỳ, Nam Lộc năm 1995.
Sau buổi “họp mặt hoàng hôn” cùng bạn bè và người thân cách đây đúng 2 tuần lễ, nhạc sĩ Tùng Giang đã vĩnh viễn giã từ trần thế vào lúc 9 giờ 45 phút tối giờ California ngày thứ Năm mùng 4 tháng 6, 2009 với đông đủ các con và các cháu ở bên cạnh. Xướng ngôn viên Giáng Ngọc, trưởng nữ của nhạc sĩ Tùng Giang đã sụt sùi gọi điện thoại thông báo cho một số bạn thân của “bố” trong đó có tôi. Cô cho biết nhạc sĩ Tùng Giang đã không ăn uống được gì từ mấy ngày nay, cơ thể yếu dần, chìm vào hôn mê rồi nhẹ nhàng ra đi về bên kia thế giới. Như vậy là sau cái chết đột ngột của “ông vua nhạc trẻ” Trường Kỳ cách đây 3 tháng, thì hôm nay làng văn nghệ lại mất thêm một tên tuổi trụ cột và tiên phong trong lãnh vực nhạc trẻ Việt Nam.
Nhạc sĩ Tùng Giang tên thật là Phạm Văn Lượng, sinh ngày 17 tháng 11 năm 1940, anh chào đời tại Cambodia, nhưng thời niên thiếu lại sống ở thành phố Nha Trang. Vốn sẳn có máu nghệ sĩ ở trong người (mẹ Tùng Giang là Cô Ba Được, một đào hát cải lương rất nổi tiếng thuở đó) nên vừa học xong trung học thì Tùng Giang đã bỏ quê lên tỉnh theo tiếng gọi của nghệ thuật. Với lòng đam mê sân khấu, Tùng Giang đã sẵn sàng nhận bất cứ vai trò hay nhiệm vụ nào để có cơ hội và hoàn cảnh được hoạt động âm nhạc và kịch nghệ. Anh đã từng phục vụ trong đoàn kịch nổi tiếng Dân Nam bên cạnh các tên tuổi lớn như Ba Vân, Tuý Hoa và Tuý Phượng v..v... Rồi anh thọ giáo nhạc sĩ Huỳnh Hớn và trở thành một trong số những tay trống cừ khôi nhất của các ban nhạc trẻ nổi tiếng ở VN. Tên tuổi Tùng Giang càng nổi bật thêm vì tài sáng tác, tuy viết không nhiều, nhưng hầu hết các nhạc phẩm của anh đều được đón nhận một cách nồng nhiệt và vẫn tiếp tục được các ca sĩ thuộc thế hệ trẻ trình bầy cho đến ngày hôm nay.