Trả lời những câu hỏi này quả không khó, nhưng chuyện "thiệt" "chơi" khi được cân nhắc bằng những quy định thuế vụ sẽ hàm chứa nhiều điều.
Nói chung, bộ luật thuế vụ của Hoa Kỳ (the Internal Revenue Code - IRC) cho phép người thọ thuế khai để trừ các chi phí chỉ khi các chi phí này được sử dụng vào mục đích sinh lợi nhuận, hay được sử dụng nhằm mục đích kinh doanh, hoặc trao đổi thương mại. Trái lại, các chi tiêu cá nhân thường không được trừ thuế.
Điều khoản "hobby loss - làm chơi lỗ thiệt" trong bộ luật thuế được thông qua bởi đạo luật thuế năm 1943 (the Revenue Act of 1943). Mục đích ban hành đạo luật này nhằm giới hạn khả năng giới giàu có với nhiều nguồn lợi tức khai giảm thuế bằng cách khấu trừ các chi phí ngoài luồng trên lợi tức phải đóng thuế.
Từ lần sửa đổi trước vào năm 1988, điều luật thuế vụ này mang tên IRC 183 - Activities not engaged in for profit. Hiện nay, điều luật IRC 183 quy định rằng trong một trường hợp giả định một hoạt động được xem như một hoạt động nhằm kiếm lợi nếu 3 năm trong chuỗi thời gian 5 năm liên tiếp hoạt động này mang lại lợi nhuận, hay 2 năm trong suốt 7 năm liền đối với các dạng hoạt động bao gồm lai giống, biểu diễn, huấn luyện ngựa hoặc đua ngựa.
Quy định thuế vụ này không nhằm mục đích ngăn cản các hoạt động tiêu khiển của bạn, nhưng nếu nếp sinh hoạt bạn ưa thích mang lại lợi nhuận hằng năm, trách nhiệm phải đóng thuế trên các nguồn thu nhập này có thể gây ngạc nhiên cho bạn.
- Như vậy, thú tiêu khiển (a hobby) là cái chi chi"
- Thưa, thú tiêu khiển, còn gọi là các hoạt động không mang lại lợi nhuận (not-for-profit activities), là các hoạt động không nhằm mục đích kiếm lợi (activities that are not pursued for profit). [tiếng Việt có từ "làm chơi" diễn tả chính xác thuật ngữ tiếng Anh này].
- Thế thì nghề bán buôn (a business) là sao"
- Nói chung, nếu một loại hoạt động của bạn được duy trì với mong ước kiếm lợi hợp lý, bạn đang thực hiện một hình thức buôn bán, nghĩa là "làm thiệt" nói theo kiểu cách Việt Nam.
Khi "làm chơi" mà bị lỗ (losses from a not-for-profit/hobby), bạn không được bù lỗ bằng một nguồn lợi tức khác (to offset other income), nhưng bạn có thể khai giảm thuế cho các hoạt động tiêu khiển này khi liệt kê các chi phí trên hồ sơ khai thuế với mẫu đơn 1040. Tuy nhiên, một số các quy định đặc biệt và giới hạn về mức thiệt hại khai để được giảm thuế khi bạn thực sự "làm chơi" mà bị "lỗ thiệt" và đồng thời các khoản thuế giảm không thể vượt quá tổng số tiền kiếm được từ hoạt động tiêu khiển của bạn.
Nhiều người thọ thuế với khoản lợi tức đáng kể từ các nguồn khác làm giảm phần lợi tức phải đóng thuế bằng cách báo lỗ trên mẫu đơn khai thuế 1040 và mẫu Schedule C là mẫu đơn dùng để khai lời - lỗ trong kinh doanh. Theo ước đoán của Sở Thuế Vụ, hằng năm các khoản tiền trừ thuế khai sai liên quan đến các chi phí trong hoạt động giải trí là một phần của số tiền $30 triệu mỹ kim thất thu thuế từ các khoản điều chỉnh, khai giảm, miễn giảm và tín thuế khai quá mức cho phép (the overstated adjustments, deductions, exemptions, and credits).
Nói chung, nếu một người thọ thuế nhận được một nguồn lợi tức hay có các khoản chi tiêu từ một hoạt động tiêu khiển, các chi phí được khai để trừ thuế không được nhiều hơn nguồn lợi tức nhận được từ hoạt động này.
Trường hợp bạn không biết chắc rằng bạn hiện đang điều hành một hoạt động kinh doanh hay đây chỉ là một cách làm việc để tiêu khiển, các yếu tố dẫn dưới đây sẽ giúp bạn cân nhắc rõ hơn.
-- Có phải bạn đang điều hành một hoạt động mang tính cách kinh doanh"
-- Có phải thời gian và công sức bạn bỏ vào hoat động này nhằm mục đích sinh lợi"
-- Bạn có tùy thuộc vào nguồn lợi tức từ hoạt động này"
-- Nếu bị lỗ, các khoản tiền lỗ có liên quan đến các tình huống ngoài tầm kiểm soát của bạn, hay các khoản lỗ lã này xảy ra trong giai đoạn đầu của quá trình kinh doanh"
-- Bạn có từng thay đổi các phương pháp điều hành để tăng khả năng có lời hay không"
-- Bạn hoặc những người cố vấn cho bạn có kiến thức cần thiết để điều hành hoạt động này như một hình thức kinh doanh có hiệu quả không"
-- Trong quá khứ bạn đã từng kiếm được tiền từ các hoạt động tương tự không"
-- Có năm nào bạn có lời từ hoạt động này không"
-- Trong tương lai bạn có hy vọng có lời do được khấu hao các tài sản sử dụng trong hoạt động này không"
Một hoạt động thường được xem là một hình thức kinh doanh nếu trong thời gian ít nhất 3 năm của 5 năm thuế liên tục, bao gồm cả năm hiện tại, hoạt động này có tạo ra lợi nhuận. Nghề lai giống, biểu diễn, huấn luyện ngựa hay đua ngựa là một trường hợp ngoại lệ. Hoạt động loại này được xem như là một hình thức kinh doanh nếu ít nhất 02 năm trong vòng 7 năm vừa qua nghề này mang lại cho bạn một nguồn lợi tức.
Trường hợp bạn đang thực sự điều hành một hoạt động mua bán hay kinh doanh, bạn có thể khai trừ thuế cho các chi phí kinh doanh bình thường và cần thiết. Một chi phí được xem là chi phí bình thường (an ordinary expense) khi chi phí này là một khoản chi tiêu thông thường chấp nhận được đối với ngành nghề bạn kinh doanh. Một chi phí là cần thiết khi chí phí này thích hợp cho việc kinh doanh.
Vẫn còn chưa rõ về sự phân định giữa "kinh doanh" hay "tiêu khiển"" Xin tìm đọc thêm nguồn thông tin phong phú hơn từ trang mạng điện tử củaIRS.gov. Bạn có thể đọc ấn bản 535 giải thích các chi tiết liên quan đến các chi phí trong kinh doanh (Publication 535 - Business Expenses) ngay trên mạng điện tử, hoặc yêu cầu IRS gởi ấn bản này đến nhà bạn khi gọi số 1-800-829-3676.
IRS/SPEC/Summer Time Tax Tip 2007-13