Tuần Lễ Đầu Năm 2010 Tại Miền Bắc California
Bút ký của Đoàn Thanh Liêm
Gia đình tôi đa số cư ngụ tại miền Nam California, nhưng lại có con gái và cháu ngoại và mấy cậu dì bên ngoại các cháu sinh sống tại khu vực San Jose trong miền Thung lũng Hoa vàng rất là thơ mộng. Do vậy mà tôi hay có dịp đi tới khu còn được gọi là ”Silicon Valley“ rất nổi tiếng với danh hiệu “kinh đô điện tử của thế giới” ngay từ hồi thập niên 1980. Mỗi năm, tính ra tôi đi lại khu vực này ít nhất cũng phải tới 5-7 lần. Ngoài San Jose, tôi cũng còn đi thăm bà con tại thủ phủ Sacramento và thành phố lịch sử San Francisco và mấy thành phố lân cận trong khu “vùng vịnh” (Bay area) nữa.
Sau mấy cơn mưa vào cuối năm 2009, các đồi núi trong khu vực đã lấy lại được màu xanh tươi, trông thật là dịu dàng mát mắt. Thành phố Milpitas ở phía bắc San Jose, nơi con gái Diệu Quyên cư ngụ từ lâu, thì có đến mấy chục công viên, tất cả đều được chăm sóc rất gọn gàng đẹp đẽ. Nơi đây có nhiều người Trung hoa gốc từ Đài loan, Hongkong đến cư ngụ, họ đều có công ăn việc làm vững chắc và nhà cửa trông thật khang trang, tươm tất. Tôi rất mừng gặp lại hai cháu ngoại là Hà và Hạnh, con gái của Quyên; các cháu đều tốt nghiệp đại học và có việc làm tương đối ổn định. Các cháu tuy sinh trưởng ở Mỹ, nhưng còn nói được tiếng Việt khá sành sõi. Riêng cháu Hà lại đã có gia đình riêng với hai đứa con nhỏ là Doug và Ti, nên tôi đã được lên chức “ông cố ngoại” nữa rồi. Anh Vũ Văn Lộc khi biết tin này, đã phải thốt lên: “Vào tuổi 75-76 như anh, mà đã lên chức “Ông Cố” rồi, thì kể là sớm hơn nhiều bạn cùng lứa tuổi lắm đấy!” Và năm nay tổ chức “Liên trường” của các cựu học sinh các trường trung học ở miền Nam Việt nam mà hiện cư ngụ tại Bắc California lại còn tổ chức một “bữa tiệc đón mừng năm mới 2010” vào tối 31 tháng 12 tại nhà hàng Mayflower cũng tại Milpitas nữa. Cuộc họp bạn này quy tụ đến trên 350 thực khách, thật là vui nhộn với các màn trình diễn văn nghệ thật đặc sắc. Ban tổ chức kêu gọi mọi người ở lại đến quá nửa đêm, lúc “Giao thừa” bước qua năm mới 2010, mà người Mỹ gọi là “Countdown”, tính giờ phút của năm cũ 2009 cứ ngắn vơi dần đi, để rồi hết hẳn và nhường bước cho năm mới 2010. Nhưng tôi và anh chị Ngô Văn Quang đều lớn tuổi rồi, chúng tôi phải ra về hồi 10 giờ đêm, giữa lúc trời đã bắt đầu lạnh giá nhiều.
Về phía bên ngoại các cháu, tôi thường hay tới ở nhà với ký giả Sao Biển là anh em cột chèo với tôi. Thiên Hương bà xã của Sao Biển là người em kế của bà nhà tôi. Còn một cô em nữa là Dược sĩ Kim Thư ở gần San Francisco, em bị đau bệnh Parkinson từ nhiều năm nay, nên việc thăm viếng gặp gỡ bị hạn chế nhiều. Đúng ngày đầu năm Tết tây, Sao Biển chở tôi đến thăm gia đình anh chị Thụy là ông anh cả trong nhà. Hai chúng tôi được đãi uống rượu mạnh whisky loại Courvoisier và ăn bánh dày chiên kẹp chả lụa do chị Thụy làm rất khéo. Tôi phải đi thăm bà con, họ hàng tại đây vào dịp đầu năm dương lịch, vì không chắc là có thể lại đi San Jose để chúc Tết Canh Dần đối với gia đình ông anh vào giữa tháng 2 sắp tới.
Ngoài chuyện gặp gỡ với bà con thân tộc, thì tôi dành nhiều giờ đi thăm viếng các bạn bè bằng hữu. Vị huynh trưởng cao niên nhất mà tôi thường đến viếng thăm mỗi khi ở San Jose, đó là bác Hà Thượng Nhân. Ông cụ đã ngoài 90 tuổi rồi, mà tương đối vẫn còn minh mẫn. Cụ nhờ tôi tìm cách điện thoại cho Tướng Trần Văn Trung ở Paris, để cụ có thể hỏi thăm vì được tin ông Tướng mới bị té gãy chân sao đó. Và rồi tôi cũng mày mò nối được đường dây điện thoại để cho bác Hà nói chuyện được với Tướng Trung. Bác Hà còn khoe với tôi là một tờ báo ở Nam California có đặt hàng nhờ bác viết cho một câu đối Tết để đăng trên Báo Xuân Canh Dần, và bác đã gửi cho tờ báo này. Rồi bác được tin tờ báo đã gửi cho bác 200 dollar nữa đấy.
Luật sư Quang còn chở tôi đến thăm anh chị Nguyễn Tường Bá cũng là một đồng môn và đồng nghiệp ở Saigon ngày trước. Anh Bá bị đau năm ngoái, nhưng nay đã hồi phục được rồi. Chị Bá làm món ăn rất khéo và có dặn tôi lần sau mà lên San Jose nưã, thì thể nào cũng họp nhau để mà thưởng thức cái món chả cá do chị khoản đãi. Sau đó chúng tôi cũng đến thăm anh chị Phạm Đức Khâm cũng ở gần nhà anh Bá. Anh Khâm và tôi còn ngồi tù chung với nhau hồi đầu thập niên 1990 ở Saigon và Hàm Tân Phan Thiết nưã. Năm 1994 lúc còn ở Hàm Tân, tôi có làm mấy câu thơ tặng anh Khâm, nhân tiện xin được ghi lại như sau :
Năm lần bảy lượt tù, chưa tởn
Tuổi sáu mươi rồi tim vẫn rung
Mưa nắng giãi dầu thân sức kiệt
Vẫn lòng son sắt dạ kiên trung.
Anh chị Quang và tôi còn có dịp gặp gỡ với gia đình mấy bạn đồng nghiệp khác nưã ở thành phố Freemont trong một bưã ăn trưa vào ngày Chủ nhật 3 Tháng Giêng. Đó là các anh chị luật sư Nguyễn Thuý Phương và thẩm phán Phan Quang Tuệ. Trong bốn đồng nghiệp chúng tôi, thì chỉ có anh Tuệ còn đi làm tại Toà án ở San Francisco, còn tất cả đều đã nghỉ hưu trí cả rồi.
Cũng anh Quang và tôi lại còn được mời tham dự bưã ăn với mấy bạn trẻ ở nhà hàng Nha Trang trong khu Lion Plaza, đó là các bạn Tưởng Năng Tiến, Trịnh Ngọc Lân và hai bạn trẻ khác nữa. Cũng là dịp gặp gỡ mừng Năm Mới với nhau. Bưã ăn do nha sĩ Lân là cousin cuả tôi khoản đãi.
Đặc biệt, tôi còn được mời tham dự đám cưới cuả con trai út anh chị Hồ Sĩ Hùng được tổ chức rất vui tại hội trường cuả giáo xứ Holy Trinity, đường Cunningham, San Jose. Vì cả hai cô dâu, chú rể đều là huynh trưởng cuả Đoàn Thiếu Nhi Thánh Thể, nên thành phần trẻ tham dự rất đông với khí thế vui nhộn tưng bừng qua việc trình diễn sôi nổi hào hứng cuả 5 cặp muá lân với trống đánh thật dồn dập xôm tụ. Anh Hùng cho biết : Vì các cháu sinh hoạt lâu ngày với các đội Thiếu Nhi Thánh Thể, nên đám cưới được tổ chức đơn giản, nhưng vui tươi và có ý nghiã lạc quan, tích cực. Và đặc biệt vị linh mục cử hành nghi thức hôn phối cũng biểu lộ tinh thần thánh đức cao thượng có khả năng lôi cuốn thế hệ trẻ gắn bó liên kết sâu xa hơn đối với sinh hoạt cuả giáo hội công giáo, cả trong cuộc sống lưá đôi cuả cặp tân hôn.