Sắp Quên Chuyện Bô Xít"
Trần Khải
Coi chừng quên chuyện bô xít... Đó là điều cẩn cảnh giác, bởi vì khi khóa họp quốc hội kỳ này kết thúc, sẽ không còn ai bàn gì nữa, chỉ trừ các blog lề trái. Và ngay cả khi quốc hội đang họp, với mỗi đại biểu chỉ được nói có 7 phút đồng hồ, báo chí mấy ngaỳ qua chỉ nêu duy nhất giaó sư Dương Trung Quốc đặt vấn đề về bô xít. Còn thì là chuyện Vinashin và các thứ linh tinh.
Đời sống ở quê nhà và cả ở hải ngoại đều rất là mệt mỏi, cho nên những người tích cực nhắc nhở quả bom nguyên tử bùn đỏ lơ lửng ở Tây Nguyên đều là những người có lòng. Tuy nhiên, chính phủ VN biết cách làm cho người ta lạc đường kiểu “đánh động đàng Đông để bưng bít đàng Tây...”
Ngoàì chuyện trời hành, trời hại như nạn lũ lụt Miền Trung, rồi là phảỉ cứu trợ, công an và tòa án biết cách làm nóng tình hình bằng chuyện giáo xứ Cồn Dầu. Rồi lại màn công an bắt khẩn cấp người viết blog Cô Gái Đồ Long (phóng viên Hương Trà) trước khi Ngoại Trưởng Hillary Clinton tới Hà Nội, và rồi bắt nhà hoạt động dân chủ Lê Thị Công Nhân để tra vấn ngay sau khi bà Clinton rời Việt Nam. Nghĩa là, nhà nước Hà Nội không kiêng nể gì dư luận quốc tế.
Cần nhắc rằng, trong khi bà Clinton tại Việt Nam hồi cuối tháng 10-2010, bà có nói trong khi họp với Phạm Gia Khiêm rằng đừng nên bắt giam người dân vì quan điểm tôn giáo hay chính trị, và đừng ngăn cản thông tin ở mạng Internet.
Và rồi thôi. Chưa thấy áp lực quốc tế nào thêm nữa, ít nhất là lúc này. Trong khi đó, các đơn vị “ninja đỏ” có tên là Sinh Tử Lệnh vẫn liên tục đột kích các mạng, chiếm trọn 2 trang của Anh Ba Sàm, đánh sập thêm vài trang blog khác.
Vinashin mang nợ, và phá sản là chuyện đã rồi. Có truy cứu điều tra, cũng sẽ không làm ông Nguyễn Tấn Dũng mất chức. Thêm nữa, đó là chuyện trong nhà xử lý với nhau, cho dù là tham nhũng cỡ naò, thì Vinashin vẫn là chuyện giữa người Việt Nam với nhau. Có điều tra thế nào đi nữa, dân tộc VN cũng phảỉ è cổ trả nợ cho chính phủ.
Nhưng chuyện bô xit thì khác: đây không phải là chuyện giữa người Việt với nhau, mà là chuyện của đàn anh phương Bắc với dân tộc Việt, không chỉ là những phố Tàu mọc lên giữa núi rừng Tây Nguyên, mà còn là chiến lược mai phục trường kỳ đáng ngại. Và cũng là kiểu giao cho đàn anh phương Bắc những cú đấm thép kiểu trận lũ bùn đỏ Hungary từ các điểm cao Tây Nguyên.
Nhạc sĩ Tô Hải viết blog, với bài gần đây nhan đề “Bớ mấy ông Nghị! Cẩn thận kẻo lạc trọng tâm đấy!” đã cảnh báo:
“...Qua hai ngày chất vấn Quốc Hội lại bị kéo vào cái chuyện đã gần như đã rõ như ban ngày Vụ con tầu đắm Vinashin! Các nghị sĩ hăng hái nhất cũng mạnh mẽ lên tiếng đòi lập ban thanh tra của Quốc Hội điều tra về các cá nhân chịu trách nhiệm về cuộc phá sản và đổ nợ chưa từng có của một tập đoàn kinh tế nhà nước. Hăng hái và mạnh bạo hơn là đề nghị “tạm thời đình chỉ” công tác của những ai có dính líu tới vụ này để tiện cho việc điều tra của một ban điều tra của Quốc Hội! Liều mạng hơn là đề nghị các vị dính líu, bao che, cho phép hoặc cản trở thanh tra hãy có văn hoá từ chức… Lại một dịp để những người chuyên ngợi ca chính phủ lên tiếng, thậm chí bác bỏ nhứng ý kiến mạnh bạo vừa mới mở miệng… Không thấy một ai đả động đến bô-xít, bộ-xịt gì…Trái lại đại biểu kiêm Bộ Trưởng Tài Nguyên và Môi Trường Phạm Khôi Nguyên lại tranh thủ “chặn đầu” ngay bằng một bài (quá 7 phút qui định) là “bảo đảm không thể xảy ra sự cố bùn đỏ như Hunggary được vì đã có 21 nhà khoa học,viện sĩ đầu ngành, giáo sư nhiều kinh nghiệm đã đi thăm (có quay phim đàng hoàng) tận bên Brazil và… Trung Quốc về và lần này thì… không có chuyện “bảo đảm trên lý thuyết” nữa! Đến hết giờ chất vấn buổi sáng mới có đại biểu Dương Trung Quốc, như bị kê tủ đứng vào mồm, đặt lên bàn vấn đề bô-xít với rất ít lời lẽ thuyết phục hoặc trích dẫn những ý kiến của những nhà nọ, nhà kia đã bác bỏ dự án này trước khi đặt bút ký mà ông thì… không ký vì ông đã gửi thư riêng và… nhân danh đại biểu Quốc Hội sẽ trực tiếp đặt vấn đề công khai trước toàn thể Quốc Hội, “cơ quan lãnh đạo cao nhất của toàn dân”.
Và… hai ngày chất vấn đã chấm hết mà một vấn đề quan ngại của dư luận nhất hiện nay thế là bị cái vấn đề Vinashin chiếm hết thời gian!… Tại sao" Do ai" Bao giờ vấn đề chết người cho chúng ta, cho con cháu chúng ta, cho an ninh và sống còn của đất nước này lại được luận bàn dân chủ, công khai đây" Trong khi các ông nghị hăng hái nhất lần này khó mà được cơ cấu lại vào Quốc Hội của Đảng khoá tới"
Tớ chợt nghĩ tới một chuyện nhỏ như sau: Có một nhà kia, bị kẻ trộm vào nhà giắt đi mất vài con trâu, bò… Trong lúc đó có một “kẻ lạ” đang ngồi trên mái nhà mình cưa một quả bom lấy thuốc súng!… Thế mà… cả gia đình cứ tìm hiểu làm sao mà mình mất bò, ai ăn trộm bò…. còn cái quả bom đang cưa ken két trên mái nhà thì coi như không có!
Và tớ bỗng ngộ ra rằng: Rõ ràng các ông đã bị lái đi mất trọng tâm rồi ới các ông Nghị ơi!
Và tớ cũng thấy cái sự bi quan - nghi ngờ của tớ lần này có thể lại ĐÚNG.”
Cảnh báo của nhạc sĩ Tô Hải không chỉ là ngờ vực suông. Khi chúng ta vào các trang web những đài phát thanh quốc tế như VOA, BBC, RFA, RFI... thì không còn thấy nhắc chuyện bô xit trên trang chính nữa.
Đồng ý rằng cũng có nhiều chuyện khác quan trọng. Như bầu cử Hoa Kỳ, như nhân quyền, như lũ lụt, như “ninja đỏ Sinh Tử Lệnh,” như công an tra vấn LS Lê Thị Công Nhân... nhưng nếu vì cớ nào mà bỏ lơ chuyện bô xit thì sẽ mắc mưu của một vở kịch “Trọng Thủy - Mỵ Châu” kiểu mới. Bởi vì chuyện bô xit, ngoàì thảm họa môi sinh vẫn là một tiềm ẩn về cơ nguy quốc phòng.
Trong khi đó, trang blog Bô Xit Việt Nam tính đến ngày 4/11/2010 đã có 2,699 người ký tên vào bản kiến nghị yêu cầu ngừng ngay các dự án khai thác bô xit.
Nêu trúng ngay trọng tâm vấn đề quan yếu nhất của đất nước, trang Bô Xit VN hôm 5/11/2010 đã đăng một lá “Thư bạn đọc: Ôn cố tri tân” trong đó có các ý nói thẳng về chuyện cõng rắn cắn gà nhà, trích:
“...Tôi kể người nghe chuyện Mỵ Châu,
Trái tim nhầm chỗ để trên đầu;
Nỏ thần vô ý trao tay giặc,
Nên nỗi cơ đồ đắm biển sâu.
Và:
Rừng điêu tàn là Tổ quốc điêu linh!!!
Ôn cố tri tân, rút bài học của lịch sử nhân loại và bài học của đất nước ta về Mỵ Châu – Trọng Thủy, về công cuộc cải cách của nhà Hồ, về Nguyễn Ánh cõng rắn cắn gà nhà, v.v. để trong cuộc hành trình nội tại, mỗi chúng ta hãy tỉnh thức, nâng cao trí tuệ và tình nhân ái, không chấp ngã, biết chữ nhẫn, vị tha và độ lượng, biết cương nhu, biết tiến lui đúng lúc, biết trọng dụng nhân tài, không để chảy máu chất xám và chảy máu tài nguyên, biết dự trữ, để dành tài nguyên cho các thế hệ mai sau và bảo vệ tốt môi trường nhằm tạo thành một tổng lực phát triển bền vững. Có thế mới làm cho non sông, đất nước Việt Nam vẻ vang với năm châu.