Nhân vật trong bài được Giải Việt Báo Viết Về Nước Mỹ 2008 lên TV Mỹ: Em Trần Lộc, Khiếm Thị, Được Công Nhận Là Tài Ba Am Nhạc
Hình ảnh từ trái: Trần Lộc trình tấu dương cầm tại buổi lễ phát giải thưởng Việt Báo Viết Về Nước Mỹ 2008 tại Westminster và một năm sau, Trần Lộc xuất hiện trên truyền hình Mỹ, đài số 4.
*
Nhân vật chính trong một bài viết được tặng giải Tác Giả Việt Báo Viết Về Nước Mỹ 2008, mới đây, đã được các đài truyền hình Mỹ trân trọng nhắc tới: Em Trần Lộc, 17 tuổi, bẩm sinh bị khiếm thị và tự kỷ ám thị, hiện là học sinh lớp 12 tại Champlin Park High School (vùng Minnesota) được nhìn nhận như là một thiên tài âm nhạc.
Người mẹ của em Lộc là tác giả Thanh Mai đã viết lại câu chuyện của em Lộc trong bài "Ép Con Học Hành Quá Sức." Trong lễ phát giải thưởng Viết Về Nước Mỹ 2008, tại sân khấu Rose Center, Westminster, em Lộc đã xuất hiện cạnh mẹ Thanh Mai và sau đó biểu diễn một tấu khúc dương cầm.
Ngày 12-11 vừa qua, Trần Lộc lại có dịp biểu diễn trên truyền hình Mỹ.
"Không nhạc bản ư" Không thành vấn đề." Với tựa đề vui vẻ này, Channel TV 12
kể là từ năm 7 tuổi, Lộc đã có thể ngồi vào dương cầm trình tấu nguyên vẹn một nhạc khúc mà em vừa chỉ nghe một lần. Khỏi cần nhạc bản, ký ức tuyệt vời của Lộc ghi nhớ thay con mắt. Tại trường lớp, Lộc học bằng một màn hình computer đặc biệt dành cho người khiếm thị, nhưng khi ngồi vào đàn dương cầm, em khỏi cần sự trợ giúp nào khác. Phần giới thiệu Lộc của đài 12 hiện có thể coi lại trên địa chỉ mạng: -hiện có thể coi lại tại http://www.youtube.com/watch"v=dhuY2YiKQ7c-.
Một đài truyền hình khác, Channel TV 4 cũng có chương trình đặc biệt về Trần Lộc. Sau đây là bản dịch nguyên văn bài của John Lauritsen, hiện có thể xem lại tại http://wcco.com/specialreports/blind.austistic.student.2.1309433.html.
Trần Lộc, một học sinh lớp 12 bị mù và bị bệnh tự kỷ ám thị, đã làm ngạc nhiên các chuyên gia âm nhạc.
Xin giới thiệu Trần Lộc, một bộ óc tài năng tuyệt vời. Em là một học sinh lớp 12 của trường trung học Champlin Park. Em là một người nhận được nhiều quà tặng của thượng đế, bao gồm khả năng chỉ cần nghe một bản nhạc và sau đó đánh lại trên dương cầm.