- Từ 12 giờ pm đến 5 giờ pm Thứ Bảy 29 và Chủ Nhật 30-12-2007. Khai mạc lúc 6 giờ chiều Thứ Bảy 29-12-2007.
- Tại Gallery Việt Báo, 14841 Moran Street, Westminster, CA 92683.
Hoàng Vũ là họa sĩ trẻ tốt nghiệp cử nhân hội họa trường Cal State Fullerton. Từ lúc lên sáu, Hoàng Vũ đã mê vẽ, hí hoáy suốt ngày với những bức vẽ hoạt hình. Lên mười hai, anh tìm thầy học vẽ, từ họa sĩ Tú Duyên, tới nữ họa sĩ Hiếu Hạnh, Hồ Linh, cả các ông thầy người Hoa Chợ Lớn có tài vẽ truyền chân…Trong lần triển lãm này, anh trình làng khoảng 30 tác phẩm gồm tranh và tượng, có cái nhỏ bằng bàn tay, nhưng cũng có tác phẩm lớn hơn khung cửa ra vào. Anh đã dành cho phóng viên Việt Báo cuộc trao đổi như sau:
- Theo anh thì việc học làm “thợ vẽ” ở các phòng tranh của các ông thầy ở Việt Nam và việc học vẽ ở trường lớp đại học Hoa Kỳ có khác nhau lắm không"
- Khác nhau nhiều lắm. Với các ông thợ vẽ ở Việt Nam, tôi học chủ yếu ở phần kỹ thuật vì các ông không dạy sáng tác. Khi học với các họa sĩ, cũng ở VN, tôi được dạy sáng tác nhưng không thu nạp bao nhiêu vì các ông thầy hay giấu nghề. Tôi chỉ “coi” các thầy sáng tác thì đúng hơn. Trong khi ở Mỹ tôi học đủ mọi món ở trường lớp chính qui cho nên học được rất nhiều, đặc biệt là về nhận thức, ý tưởng sáng tác…
Ảnh trái: Họa sĩ Hoàng Vũ, và các tác phẩm của anh. |
- Không hẳn vậy. Trong các tác phẩm trừu tượng vẫn toát lên một ý nghĩa tinh túy và ý nghĩa này tùy thuộc sự suy diễn của người xem. Tranh tượng trừu tượng thường gây cảm giác ẩn dụ, khiến người xem có thể nhìn tính chất này mà suy diễn sang tính chất khác. Tôi có một tác phẩm không hề giống bộ xương sườn chút nào hết, nhưng người xem nhìn có thể nhận biết ngay đó là bộ xương sườn. Chẳng hạn như khi sáng tác với chủ đề tình yêu đôi lứa, tranh tôi không phải là hai người nắm tay nhau, mà là hai bàn tay quấn quít nhau…Chủ đề thường là những sự kiện xảy ra trong ngày trước mắt, trong sự quan sát của tôi. Đó có thể là một nhóm người, là những bộ phận bên trong cơ thể con người…Tôi thường vẽ tranh theo cảm giác của mình, có thể từ một chuyến đi chơi, một nơi tôi đi qua vẫn còn để lại cảm giác trong tiềm thức của mình. Và là vì tranh trừu tượng nên mỗi người có thể hiểu mỗi khác. Người xem hiểu tranh không theo cảm giác của họa sĩ mà sẽ hiểu với chính cảm giác của họ.
- Theo anh thì người họa sĩ có thể mưu sinh bằng nghề vẽ của mình hay không"
- Thế giới không thiếu những họa sĩ tài năng thật giàu có, nhưng số đó nhỏ thôi. Theo tôi thì họa sĩ thường phải sống bằng một nghề khác. Hiện nay tôi sống chính bằng nghề dạy vẽ ở Trường đại học mỹ thuật Los Angeles.
Tranh Hoàng Vũ |
- Tôi thỉnh thoảng đi tìm nguồn cảm hứng của mình qua việc thưởng lãm các phòng tranh ở các thành phố lớn. Los Angeles có rất nhiều phòng tranh, ở Santa Monina, Culver City, China Town…tôi đã đến tất cả những nơi đó khi có triển lãm hội họa.
- Thời gian sáng tác của anh: ngắn nhất và dài nhất, như thế nào"
- Có tác phẩm sáng tác nhanh chỉ cần vài ngày, nhưng cũng có tác phẩm phải tới hai tháng rưỡi mới hoàn thành.
- Chất liệu tượng điêu khắc của anh"
- Loại chất liệu hỗn hợp gồm kẽm, vải và nhựa.
- Anh thường có cảm hứng sáng tác vào lúc nào"
- Tôi vẽ lúc nào thích, thường là buổi tối, nhưng cũng có lúc vừa mở mắt thức dậy, ý tưởng hiện tới thì ngồi dậy vẽ thôi.
- Đó là một nghề đầy đam mê"
- Vâng, không vẽ thì thấy nhớ và thiếu vắng lắm…
- Xin cám ơn họa sĩ Hoàng Vũ.