Hôm nay,  

Ethanol Và Thực Phẩm Trên Thế Giới

21/05/200700:00:00(Xem: 3075)

  Trong mấy thập niên qua thế giới lên cơn sốt với giá dầu thô (còn gọi là dầu mỏ) lên cao làm cho các nước phát triển như Hoa Kỳ, Nhật Bản, Liên hiệp Âu châu trở nên lệ thuộc vào kho dầu Trung đông, và nhiều người cho rằng dầu thô là một vấn đề tạo ra căng thăng trên thế giới.

Giải pháp là cần chế biến Ethanol (1) từ  thực vật, chính yếu là bắp, đậu nành, mía v.v... để trộn với xăng chế biến từ dầu thô để chạy xe. Người ta nghĩ rằng nếu sản xuất đủ Ethanol thì thế giới giải quyết được một vấn đề nhức nhối là lệ thuộc vào các nước sản xuất dầu hỏa, và về lâu dài giải quyết một vấn đề lớn cho nhân loại là đến một lúc nào đó các kho dầu mỏ khô cạn. Ngoài ra Ethanol khi cháy thải ít khí nhà kiếng vào bầu khí quyển hơn là xăng chế biến từ dầu mỏ.

Vấn đề chế biến Ethanol trở thành một chính sách lớn tại Hoa Kỳ sau vụ khủng hoảng dầu thô năm 1974 khi khối các nước sản xuất dầu thô (gọi là khối APEC) phong tỏa dầu. Để quan trọng hóa vấn đề, ngày 18/4/1977 tổng thống Carter xuất hiện trước truyền hình toàn quốc tuyên bố rằng sự chế biến nhiên liệu thay thế dầu thô là “một cuộc chiến tranh vì đạo lý” (nguyên văn: “moral equivalent of war”).

Nhưng có một hệ lụy các chuyên viên thực phẩm trên thế giới quan tâm nhưng chưa tạo được dư luận để thế giới cùng quan tâm. Đó là càng sản xuất Ethanol, giá các phẩm vật như bắp, đậu nành .... trên thế giới càng cao và sẽ sinh ra nạn đói tại các nước nghèo, nhất là những nước thực phẩm chính là bắp. Dưới nhãn quan của các chuyên viên thực phẩm của Liên hiệp quốc, cái “đạo lý” của các nước cần dầu và dư thực phẩm trở thành “vô đạo lý” đối với các nước cần thực phẩm hơn là cần dầu thô. Và vấn đề này sẽ đưa thế giới vào một vấn đề nan giải khác như quan hệ giữa nhu cầu phát triển kinh tế và sự nóng dần của bầu khí quyển làm đảo lộn thời tiết trên thế giới.

Hiện nay hai nước sản xuất Ethanol nhiều nhất trên thế giới là Hoa Kỳ và Brazil với sự giúp đỡ và trợ cấp của chính phủ. Cái khác biệt là Hoa Kỳ sản xuất Ethanol chính yếu từ bắp, và Brazil sản xuất từ mía. Năm 2005 trong tổng số  9.66 tỉ gallons Ethanol (một gallon bằng 3.78 lít) sản xuất trên thế giới Hoa Kỳ sản  xuất 44.5% từ bắp, và Brazil sản xuất 45.2% từ mía.  Âu châu chuyên sản xuất dầu cặn (diesel) khoảng 1 tỉ gallon từ các loại hạt có dầu.

Vào cuối năm 2006 Hoa Kỳ có 110 trung tâm sản xuất Ethanol. 73 trung tâm khác đang được xây cất. Theo dự trù cuối năm 2008 Hoa Kỳ có khả năng sản xuất 11.4 tỉ gallons một năm. Tổng thống Bush mới đây đặt một mục tiêu cao hơn là 35 tỉ gallons một năm vào năm 2017.

Nhu cầu bắp để sản xuất Ethanol tại Hoa Kỳ đang làm ảnh hưởng đến thị trường bắp, vì Hoa Kỳ sản xuất 40% bắp trên thế giới và chiếm 50% lượng bắp xuất cảng trên toàn thế giới. Tháng Ba vừa qua giá bắp ở Hoa Kỳ lên cao nhất trong 10 năm qua với giá  $4.38 một giạ (chừng 36 lít), và giá lúa mì và gạo cũng gia tăng vì nông dân giảm đất trồng lúa mì và lúa để trồng bắp.

Những điều này ảnh hưởng rất ít ở Hoa Kỳ đến độ không ai để ý nhưng đối với các nước nghèo là một vấn đề lớn. Theo thống kê của Ngân hàng Thế giới (World Bank) năm 2001, có khoảng 2.7 tỉ người đa số sống ở Phi châu, Á châu và Nam Mỹ có lợi tức $2 mỹ kim một ngày, và phần lớn số tiền này dùng vào thực phẩm, chính yếu là bắp, gạo, đậu nành, khoai mì. Nếu giá những thứ thực phẩm này lên cao một chút thôi cũng có thể gây ra nạn đói hoặc ít nhất là nạn thiếu ăn.

Một câu hỏi khác là: sự sản xuất Ethanol có làm cho thế giới bớt lệ thuộc vào dầu mỏ không" Câu trả lời là “không”, vì sức tiêu thụ năng lượng của thế giới càng ngày càng tăng. Theo ước lượng của Cơ quan Cung cấp Tài liệu về Năng lượng của Hoa Kỳ (U. S. Energy Information Administration), khả năng tiêu thụ năng lượng của thế giới sẽ tăng 71% trong thời gian từ năm 2003 đến năm 2030, chính yếu do nhu cầu phát triển của Trung quốc và Ấn độ. Sự kiện này làm giá dầu mỏ không thể giảm và nhu cầu sản xuất Ethanol càng cao, kết quả là giá thực phẩm tại các nước nghèo càng lên cao và áp lực của nạn đói càng mạnh.

Những người chủ trương sản xuất Ethanol để giải quyết vấn đề năng lượng nghĩ rằng có thể khai khẩn thêm đất và gia tăng kỹ thuật trồng trọt để tăng lượng bắp cần cho nhu cầu sản xuất Ethanol mà không làm ảnh hưởng đến giá bắp trên thế giới. Nhưng nếu lấy Hoa Kỳ làm chuẩn thì trong 10 năm qua lượng sản xuất bắp của Hoa Kỳ chỉ tăng 2% mỗi năm, trong khi lượng bắp cần cho Ethanol đòi hỏi gấp đôi số tăng đó. Đó chưa nói đến sự khai khẩn thêm đất để trồng bắp có thể ảnh hưởng đến Chương trình Bảo vệ Môi sinh của Bộ Nông nghiệp Hoa Kỳ (Department of Agricultures Conservation Reserve Program).

Với tình hình phát triển và tranh chấp hiện nay trên thế giới giá dầu thô sẽ không có cơ giảm, giá thực phẩm (chính yếu là bắp, đậu nành và lúa mì, gạo) do nhu cầu sản xuất Ethanol sẽ lên cao và các nước nghèo, nhất là những nước không có dầu thô sẽ phải chịu một lúc hai gánh nặng là giá thực phẩm và giá nhiên liêu cao. Theo thống kê của Cơ quan Lương Nông Quốc tế (UN Food and Agriculture Organization) trên thế giới có 82 nước thiếu thực phẩm và đa số các nước này đều là nước nhập cảng dầu .

Để thấy ảnh hưởng của sự khô cạn thực phẩm đối với các nước còn thiếu ăn trên thế giới hãy lấy thí dụ một nước có dầu hỏa và chưa đến nổi thiếu ăn như Mexico. Người Mexico ăn bánh tráng bắp (tortilla) và có nhu cầu nhập cảng bắp (bằng tiền bán dầu mỏ). Trong số bắp nhập cảng 80% đến từ Hoa Kỳ. Cuối năm vừa qua giá bắp nhập cảng tăng từ $2.8 lên $4.2 một giạ làm cho giá tortilla tăng lên gấp đôi. Số dân nghèo tại Mexico khốn đốn. Tháng giêng năm 2007 vừa qua tổng thống Felipe Calderon buộc phải ra lệnh ngưng tăng giá bắp trong nước.

Viện Nghiên cứu Chính sách Thực phẩm Quốc tế ở Hoa Thịnh Đốn (International Food Policy Institute) ước lượng rằng với đà sản xuất Ethanol hiện nay giá bắp bây giờ sẽ tăng dần lên đến 20% vào năm 2010 và 41% vào năm 2020. Giá của các sản vật khác như các loại hạt có dầu, đậu nành, hạt cây hướng dương cũng tăng dần đến 26% vào năm 2010 và 76% vào năm 2020, và giá lúa mì sẽ tăng đến 11% vào năm 2010 và 30% vào năm 2020.

Vùng dưới sa mạc Sahara ở Phi Châu, và một vài vùng thật nghèo tại Á Châu và Nam Mỹ dân còn sống bằng củ khoai mì (cassava). Loại cây này có thể trồng ở đất xấu, nhưng với sự cạnh tranh đất để trồng bắp của các nhà đại sản xuất, giá củ mì cũng sẽ tăng lên 33% vào năm 2010 và 135% vào năm 2020.

Mặc dù các con số nói trên đều là dự phóng và sự chính xác của nó lệ thuộc vào nhiều yếu tố, nhưng nó nói lên một điều là cơn sốt sản xuất Ethanol hiện nay sẽ là nguyên nhân của nạn đói của những vùng thiếu may mắn trên thế giới trong tương lai.

Năm 1996 Hội nghị Thượng đỉnh Thế giới về Thực Phẩm (World Food Summit) quy định mục tiêu giảm số 823 triệu người đói trên thế giới năm 1990 xuống còn 400 triệu trong năm 2015. Năm 2000 Hội nghị Phát triển Thiên niên kỷ của Liên hiệp quốc (UN Millennium Development Goals) cho biết trong năm 1990 cứ 100 người trên thế giới có 16 người còn đói và ấn định mục tiêu xóa đói bằng cách đưa con số này xuống 8 người vào năm 2015. Nhưng những mục tiêu này trở thành ảo tưởng với giá bắp, kéo theo các phẩm vật nông nghiệp khác, càng lúc càng cao. Ngân hàng Thế giới lượng định rằng nếu giá bắp và các phẩm vật nông nghiệp khác tăng 2% thì thực phẩm dân nghèo có thể mua được để ăn giảm 1%. Và với tình hình này năm 2025 số người bị nạn đói trên thế giới sẽ lên tới con số 1.2 tỉ người, nghĩa là gấp ba lần con số World Food Summit năm 1996 dự trù.

Theo hai giáo sư C. Ford Runge và Benjamin Senauer (xem tài liệu tham khảo), do sự thúc bách tránh lệ thuộc vào nguồn dầu mỏ tại Trung đông, và phần khác để giảm ảnh hưởng của khí nhà kiếng (làm nóng bầu khí quyển) Hoa Kỳ đã đưa ra những chương trình trợ cấp rộng rãi cho kỹ nghệ sản xuất Ethanol, nhưng nghiêng về sản xuất Ethanol bằng bắp và đậu nành. Thật ra (như đã nói ở trên) dù sản xuất Ethanol hết khả năng, Hoa Kỳ và thế giới vẫn còn lệ thuộc vào nguồn dầu mỏ. Về mặt khí nhà kiếng, nếu tính cả quá trình chế biến và xử dụng Ethanol thì Ethanol chỉ làm giảm khí nhà kiếng từ 12 đến 26% thôi.

Nói chung chính sách hiện nay của Hoa Kỳ khuyến khích sự sản xuất Ethanol sẽ không giải quyết các vấn đề mà nó có mục đích giải quyết, trong khi nó tạo ra thêm một vấn đề là làm khan hiếm một nguồn thực phẩm cần thiết cho các nước nghèo.

Một lĩnh vực đáng để tâm là Ethanol sản xuất bằng cellulose (trong thân cây, cỏ). Loại Ethanol này thải khí nhà kiếng ít hơn Ethanol sản xuất bằng bắp và đậu nành và chỉ thải bằng từ 15 đến 18% do khí thải ra bằng xăng chế biến từ dầu mỏ. Tuy nhiên chính phủ cũng như các nhà kỹ nghệ Hoa Kỳ chưa sẵn sàng chuyển sang lĩnh vực sản xuất này vì bắp quá dồi dào tại Hoa Kỳ, và kỹ nghệ sản xuất Ethanol bằng bắp đang mang lại nhiều lợi nhuận. Một bước dò dẫm của Bộ Năng Lượng Hoa Kỳ (U. S. Energy Department) là tháng Ba vừa qua Bộ này quyết định sẽ đầu tư 385 triệu mỹ kim vào 6 nhà máy thí nghiệm chế biến Ethanol từ cây và cỏ. Đây là một sáng kiến đáng hoan ngênh.

Tuy nhiên trên con đường dài giải quyết năng lượng và môi trường, chính phủ Hoa Kỳ thay vì dồn mọi sự trợ cấp cho kỹ nghệ sản xuất Ethanol cần có những bộ luật tiết kiệm năng lượng trong các lĩnh vực chế tạo xe hơi, xây nhà cửa và các cơ sở kỹ nghệ. Ngoài ra cần đầu tư nghiên cứu xử dụng năng lượng mặt trời, gió và sóng biển. Và trên hết là năng lượng nguyên tử.

Chính sách năng lượng hiện nay của Hoa Kỳ thiếu cân đối và cần điều  chỉnh càng sớm càng tốt trước khi vấn nạn năng lượng chưa giải quyết xong mà nạn đói đã đe dọa những vùng thiếu may mắn trên thế giới./.

May 20, 2007

binhnam@sbcglobal.net

www.tranbinhnam.com

(1) Một loại hydrocarbon (hóa chất hữu cơ) có thể thay thế xăng chế biến từ dầu mỏ để chạy xe.

Tài liệu tham khảo: “How Biofuels Could Starve the Poor”, Foreign Affairs số tháng Năm & tháng Sáu 2007 do hai giáo sư C. Ford Runge và Benjamin Senauer viết. Giáo sư Runge chuyên về kinh tế ứng dụng và luật, đồng thời là giám đốc của trung tâm nghiên cứu các chính sách về thực phẩm và nông nghiệp tại đại học Minnesota. Giáo sư Senauer dạy về môn kinh tế ứng dụng và là phụ tá của giáo sư Runge tại trung tâm nghiên cứu các chính sách về thực phẩm và nông nghiệp nói trên.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tại Diễn đàn Kinh tế Thế giới (WEF) năm nay ở Davos, nơi 60 Tổng Thống và Thủ Tướng, 800 lãnh đạo doanh nghiệp và các tổ chức phi lợi nhuận tập họp để thảo luận về những thách thức lớn của thời đại chúng ta, Trí tuệ nhân tạo, AI, lần này đã trở thành chủ đề làm lu mờ mọi chủ đề khác. Trí tuệ nhân tạo AI ngày càng ảnh hưởng đến chúng ta, ngoài việc có thể xử dụng trong cuộc chiến chống biến đổi khí hậu và ảnh hưởng đến nền kinh tế, AI cũng ngày càng có vẻ là một phần của bộ máy chiến tranh, hay ngay cả trong thị trường lao động AI cũng cho thấy sự hiệu quả rõ ràng hơn, AI, trí tuệ nhân tạo là siêu năng lực vừa có thể hủy diệt mà cũng vừa có thể cải thiện, là rủi ro cũng như là cơ hội.
Lịch sử kinh tế của Mỹ là chu kỳ giữa sự các đợt tăng trưởng và suy thoái kinh tế. Gần đây nhất là sự tăng trưởng kinh tế từ thời Tổng Thống Obama, kéo dài sang thời Tổng Thống Trump trước khi đại dịch Covid-19 xảy ra. Tổng Thống Biden nhậm chức trong thời điểm nền kinh tế Mỹ bắt đầu có những dấu hiệu suy thoái. Theo các nhà hoạch định chính sách, hiếm khi các chính sách giảm lạm phát được áp dụng mà không xảy ra suy thoái. Nhưng có vẻ như lần này điều này có thể xảy ra.
Giá xăng trung bình vào ngày 14-12-2023 ở Mỹ là 3.10 USD/gallon, giảm 0.02 USD so với ngày hôm qua, 0.10 USD so với tuần trước và 0.25 USD so với tháng trước. Hawaii có giá cao nhất là $4.70, tiếp đến là California với giá là $4.63. Ngược lại, Texas ghi nhận giá thấp nhất trên toàn nước Mỹ là $2.55. Giá xăng giảm do mức cầu hạ theo mùa và mức cung trong nước Mỹ gia tăng đáng kể là một tin đáng hoan nghênh đối với những người Mỹ đã phải vật lộn với giá xăng cao trong quá khứ. Ngoài ra, tình hình kinh tế Trung Quốc là một điểm đáng lưu tâm. Trung Quốc là một quốc gia nhập cảng xăng dầu nhiều nhất thế giới. Kinh tế Trung Quốc đi xuống sẽ làm giảm mức cầu.
Sẽ không có một bản tổng kết nào đầy đủ về tình hình kinh tế Mỹ trong năm 2023. Sẽ không có dự đoán nào chính xác cho kinh tế tương lai 2024. Nhưng hai chữ “kinh tế” lớn lao và khách quan này lại ảnh hưởng trực tiếp đến túi tiền và đời sống hàng ngày của chúng ta. Kinh nghiệm và hiểu biết về khả năng kinh tế cộng đồng ảnh hưởng đến kinh tế cá nhân/gia đình, sẽ giúp cho lòng tham giàu có chững chạc hơn và nỗi sợ hãi nghèo khó được nhẹ nhàng hơn.
Theo trang mạng tin tức kinh tế thương mại Business Insider, báo cáo mới đây nhất về dự báo thị trường nhà ở năm 2024 có một số tin tốt lành, nhưng vẫn có nhiều thách thức từ năm nay sẽ vẫn tồn tại. Báo cáo này là của trang mạng chuyên về địa ốc Realtor.com. Nhìn chung, Realtor đưa ra một dự báo có nhiều điểm trái chiều. Điều này sẽ làm thất vọng nhiều người Mỹ đang hy vọng sẽ có một thị trường nhà cửa dễ mua bán nhiều hơn so với năm 2023, khi mà tỷ lệ lãi suất cao đã làm đóng băng phần lớn thị trường.
Ở Mỹ, khi người ta kết hôn, tài khoản của họ cũng thường được ‘quy về một mối’: phần lớn các cặp vợ chồng đều sẽ gửi toàn bộ thu nhập của mình vào một tài khoản chung. Trong những năm 1970 và 1980, việc tách biệt tài chánh có thể bị coi là điềm xấu cho một mối quan hệ. Nhưng ngày nay điều đó không còn đúng nữa. Tỷ lệ các cặp đôi, dù đã kết hôn hay chưa, giữ ít nhất một phần tài chánh riêng biệt đã tăng lên trong những thập niên gần đây, một phần vì người dân Hoa Kỳ có khuynh hướng kết hôn trễ hơn so với ngày xưa, và khi đó thì họ đã có thói quen tiêu xài của riêng mình.
Tập Cận Bình, bằng cách thắt chặt kiểm soát từ chính sách, truyền thông, đến quân đội, đã nâng quyền lực của mình tới mức chưa từng thấy trong nhiều thập kỷ. Nhưng chính nhu cầu chứng tỏ quyền lực của Tập cũng chính là chiếc ”gậy ông đập lưng ông”. Nền kinh tế Trung Quốc khó có thể phục hồi như mong đợi sau đại dịch covid, ngành bất động sản khủng hoảng, các nhà đầu tư nước ngoài rút vốn ra khỏi nước và tỷ lệ thanh niên thất nghiệp lên tới trên 20%. Các nhà phê bình năm nay đã sử dụng những thuật ngữ như đây là ”sự kết thúc của phép màu kinh tế Trung Quốc”. Vấn đề nan giải của Tập Cận Bình là ông dường như chỉ có một giải pháp duy nhất cho mọi vấn đề: tăng cường kiểm soát. Tập đã loại bỏ những cố vấn giỏi nhất vì tham nhũng hay có thể nói chính xác hơn là ông không tin tưởng họ.
Từ Adidas AG đến Nike Inc, các nhà sản xuất quần áo và giày dép đã chuyển chuỗi cung ứng của họ ra khỏi Trung Quốc do căng thẳng địa chính trị và chi phí sản xuất thấp hơn. Nhưng trong bối cảnh kinh tế toàn cầu ngày càng bất ổn và nhu cầu tiêu dùng suy yếu, nhiều công ty đã nhận ra rằng việc tìm kiếm các trung tâm sản xuất thay thế cũng đi kèm với những thách thức riêng. Một số thậm chí còn đóng cửa cơ sở sản xuất vừa mới thành lập để quay về Trung Quốc đại lục.
Đô la điện tử (digital dollar), còn gọi là đô la kỹ thuật số, là một vấn đề tài chánh có tầm vóc thế giới, có khả năng thay đổi nền kinh tế Hoa Kỳ và toàn cầu. Vấn đề này được bàn thảo trong những năm qua: Liệu đã đến lúc Hoa Kỳ có thể thay đổi tiền giấy, tiền đồng bằng tiền điện tử? Nhưng những cuộc thảo luận không được nổi bật vì tình hình chính trị sôi nổi, chính quyền, báo chí vây quanh câu chuyện cựu tổng thống Trump bị truy tố khoảng trên 90 tội, trong lúc ông đang tranh cử cho chuyến trở về tòa Bạch Ốc năm 2024.Thay đổi hệ thống tiền tệ quốc gia sẽ tạo ra sự xáo trộn thói quen sử dụng và cách đánh giá mặt tiền của dân chúng. Nhiều câu hỏi sẽ phải giải quyết: Tại sao phải đổi tiền giấy thành tiền điện tử? (Có lẽ, ngày xưa, người ta cũng đặt câu hỏi tương tựa như vậy khi đổi từ tiền kim loại, tiền vàng thành tiền giấy. Dĩ nhiên, phải có lợi ích cho người tiêu dùng, có khả năng phát triển kinh tế quốc gia và đồng minh.)
Trần nợ là mức ấn định số tiền tối đa mà chính phủ có thể vay nợ. Quốc hội biểu quyết số nợ tối đa, tạo ra mức “Trần Nợ”, và chính phủ không được vay tiền nhiều hơn mức “Trần Nợ” này. Chính phủ Hoa Kỳ đã đụng đầu vào “trần nợ” từ tháng Giêng năm 2023, khi số nợ lên tới $31.4 ngàn tỷ đô la. Bộ Tài Chánh không được vay nữa, phải “du di” các món chưa dùng trong ngân sách để xài tạm vào các mục đã hết tiền. Nhưng từ đầu tháng Sáu, sẽ bắt buộc phải vay nợ thêm mới có tiền chi tiêu. Nếu không thanh toán được thì chính phủ bị “vỡ nợ”, chính phủ Mỹ sẽ không có tiền trả lãi và vốn từ các món nợ cũ, công khố phiếu Mỹ sẽ mất giá trị kéo theo những tai họa kinh tế khôn lường cho kinh tế nước Mỹ lẫn kinh tế thế giới.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.