Vài Nụ Cười Bầu Cử 2010
Vi Anh
Để thư giãn xin nêu ra đây vài quảng cáo bầu cử mà báo Politico của Mỹ đã sưu tập và báo Liberation của Pháp đưa lên phần nhật ký ( blog) mạng để độc giả cười chút chơi theo kiểu cười Gaulois của Pháp.
Cười vì những người tái ứng cử hay những người mới ứng cử muốn tiếp tục hay bắt đầu ra “hy sanh phục vụ cộng đồng” – muốn quá nên hoá liều chấp nhận đưa ra những quảng cáo truyền thông rất tốn kém định hại người nhưng lại hại mình, báo hại thay vì xé phiều đối thủ lại bị phản tác dụng đâm ra đốt phiếu mình.
Cười vì những chánh khách mới hay cũ ra ứng cử giành một phần ba ghế thượng nghị sĩ, 435 dân biểu liên bang và hàng mấy chục thống đốc tiểu bang mà người dân đinh ninh phải là những “phương diện quốc gia”, mũ cao áo dài, tướng đi, tướng đứng long trọng (train de senateur), ăn nói lời vàng thước ngọc. Nhưng ai dè xem những truyền đơn quảng cáo tranh cử của họ đánh phá đối thủ sao đầy dao to búa lớn, lắm gió tanh mưa máu như vậy. Nào là bươi móc dơ dáy những chuyện dưới lưng quần của ứng cử viên đối thủ, nào là đặt điều bày chuyện với lời lẽ tục tỉu như của mấy bà chuyên môn đánh ghen mướn hay chưởi mướn vậy.
Cười mà ra nước mắt, cười như mếu vì họ dựa vào một việc nhỏ nào đó của đối thủ rồi bóp méo tối đa, bất cần hợp tình, hợp lý hay không, coi khán thính giả như những kẻ chẳng biết gì vậy. Ứng cử viên của cả hai đảng đều xài kiểu quảng cáo dơ dáy này đế tấn công nhau. Vì những nhà quảng cáo, những nhà thiết kế là những nhà chuyên môn, ai muớn làm, mướn loan tải trả tiền - giá rất mắc - là thực hiện. Ứng cử viên ít ai có đủ khả năng, có thì giờ “thiết kế” nhưng chuyện quá chuyên môn như vậy. Nhưng ứng cử viên minh thị hay mặc thị đồng ý – tức là phải chịu trách nhiệm.Theo thứ tự abc, nói của Cộng Hoà trước của Dân Chủ sau.
Một về Cộng Hoà. Như ở Neveda, một “liệt nữ” của Tea Party nhưng không anh hùng chút nào là Sharron Angle, đã tố cáo bằng lời nói có âm chứng, bằng bích chương thu video, mướn truyền thông loan tải, tố cáo ông ứng cử viên Dân Chủ Harry Reid đã “dùng tiền của dân đóng góp để trả tiền mua Viagra cho những người ấu dâm và hiếp dâm phụ nữ”.
Theo báo Politico, quảng cáo tranh cử loại này đã đi quá đà thường lệ, đã va vào lãnh vực mạ lỵ ứng cử viên rồi. Tấn công đối thủ quá đà như vậy sẽ báo hại người tung ra quảng cáo mất phiếu: hậu quả là phản tác dụng, tự xé phiều của mình vì ai đâu mà tin một chuyện vô lý như vậy.
Theo Politico, những chiến lược gia Dân chủ như Garry South quan niệm rằng cử tri có khuynh hướng thưòng tìm hiểu những cái xấu của những chánh khách nhưng ở mức độ nào thôi. Quá lố thì cái khôn, cái lý của cử tri sẽ thức dậy coi quảng cáo đó là láo vì một người xấu như vậy chắc không thể tự do đi ngoài đường được.