Khi Mùa Đông Trở Lại…
Trang Hien Vo
Mùa hè năm nay ở San Diego thật lạ lùng. Đã qua tháng 7, tháng 8 rồi mà trời vẫn cứ lành lạnh. Có ngày chỉ khoãng 62, 63 độ F. Có ngày trời thật nóng đến nỗi giông. Khí hậu thất thường không những khiến những người già dễ khó chịu mà cả đến những cây hoa, cây ăn trái nhà tôi không đơm bông trổ trái bình thường được. Mấy cây Sứ nứt bông mà vẫn không nở. Có người bạn từ Việt-Nam trở về đưa cho tôi 1 cuốn nhật ký anh tình cờ lượm được, nói là hay lắm, thế mà mãi đến đêm nay mới có dịp đọc…
……..
Tháng 2 1979…
Khi Mỹ cút Ngụy nhào, caí gọi là “ Thế giới tiến bộ” đã hâm mộ nhìn mình như là trái tim của thời đại, là trung tâm của dòng thác cách mạng thứ 3, thật là bề thế, thật là hãnh diện… thế mà rồi khi người lớn lủng củng với nhau, mình phải cắn răng trở mặt với với 1 người, thậm chí chém giết nhau khủng khiếp… Được sự hứa hẹn yểm trợ của “Bố lớn”, mình thật tin tưởng phần nào để trực diện đối đầu với bố nhỏ, những mong xóa bỏ những mật ước mà mình đã lỡ hứa hẹn cho nhẹ bớt gánh nặng vì mình biết thật khó trả nỗi. Nào ngờ ông này đã nỗi giận thật dử dội và đã cho mình 1 bài học nặng ký. Dù đã giết được nhiều chiến binh của ông nhưng bù lại mình cũng đã khiến cả 3 tỉnh cực Bắc biến thành bình địa. Nhưng có cách nào khác được đâu" Mình chỉ làm vì tổ quốc, dân tộc….
Tháng 4 1984 …
Mình quả thật đã cố gắng 1 lần nữa để tái chiếm 2 cao điểm của ngọn núi Lão Sơn thuộc đất nước mình. Thất bại, đành rút lui thôi nhưng thật căm giận đứa nào trong đám anh em kết nghĩa trích máu ăn thề đã tiết lộ cơ mật quân sự khiến cho kẻ thù biết trước… nhiều đêm mình vẫn còn nghe tiếng kêu khóc của cả 2700 chiến sĩ đã bị bọn bành trướng bá quyền chôn chung trong đó có những chiến binh bị thương nhưng chưa chết hẵn…
1989 …
Các anh chị em kết nghĩa ở Đông Âu lần lược ra đi làm mình thật bối rối. Tại sao không biết sữ dụng chuyên chính vô sản để đối với những bọn phản động này" Tại sao bố lớn không làm gì cả" Tình nghĩa keo sơn, lời thề vô sản quốc tế đoàn kết đã để đâu rồi"
1991…
Mình thật đau buồn. Đến cả bố lớn mình đã theo hầu từ 60 năm nay cũng bỏ mình 1 cách đột ngột, phá vỡ tất cả các sách lược mà mình đã dự định. Lần đầu tiên với quá khứ oai hùng bách chiến bách thắng mình thấy cô đơn như vậy. Ngày xưa có biết bao anh em. Có cả đến 2 người cha lớn đở đầu, giao cho trách nhiệm vinh dự là tiền đồn canh chừng cho cuộc cách mạng vô sản trên toàn thế giới.
Mình âm thầm nuốt hận, thật trách ông trời không cho cơ hội đu dây. Ngờ đâu ông còn chơi mình không dung mình. Cả ông bố còn lại cũng bỏ mình ra đi. Lần đầu tiên mình thật cảm nhận cái thấm thiá thân phận của trẻ mồ côi. Bài học từ sự sụp đổ của các anh chị bên trời Đông Âu đã rõ ràng: Thiếu sự bảo đảm của 1 thế lực hùng mạnh để dựa lưng, chế độ của họ sụp đổ nhanh chóng như diều đứt giây…
Chủ nghĩa Đại Đồng và tư tưởng của Bác" - không thể đứng lẽ loi 1 mình. Không cần sự giúp đở của các thế lực phản động bên ngoài, mình biết như thế, - chỉ nội cái đám dân đen trong nước nỗi giận thì cả 3 triệu đồng chí của mình cũng không chống nỗi!
Phải làm sao bây giờ" - trở về mái nhà xưa" phải rồi, vì tiền đồ dân tộc mình phải biết gạt nước mắt để trở về. Nhưng tìm đâu ra được những câu nói xin lỗi yêu thương" Cái câu hay nhất “tình nghĩa Việt-Trung đời đời bền vững “ đã tan tành theo những tàn phá của cuộc chiến từ 10 năm trước rồi!"
… Không!, phải trở về mái nhà xưa thôi! Không còn chọn lựa nào khác. Nhưng cũng phải khôn khéo để đừng quá mất mặt với bố và đám dân đen của mình…
16 chử vàng! - phải rồi! Cám ơn bố! và thêm vài món quà giá trị nữa là đủ lòng thành rồi chứ gì, được không bố"
1995…
Đi kiếm bạc lẻ ở phi trường không phải là tác phong của nền đại công nghiệp. Ngồi không nhưng nếu biết khéo léo làm cho bọn chúng yêu quê hương thì mỗi năm cái bọn đĩ điếm phản quốc này sẽ gởi về 6, 7 tỷ là ít nhất. 10% huê hồng trong tất cả các công trình xây dựng là công bằng. Thêm vào các dịch vụ Tư Vấn bắc buộc, quãng cáo thì có thể tăng lệ phí lên đến 40% như các công ty ngoại quốc phải chi tiêu thôi. Với tổng số hàng trăm tỉ mỹ kim đầu tư, chỉ riêng 10% huê hồng, không cần làm gì cũng có là quá khá rồi. Tội gì kiếm bạc lẻ ở phi trường, lộ liểu mà còn “mất văn hóa” nữa! Nói chi đâu xa, chỉ cần mai đây dự án cao tốc 56 tỷ được thông qua thì mình đã có bao nhiêu rồi" Với cách này, người dân và quốc tế sẽ chứng kiến tệ nạn kiếm tiền tại phi trường được “nghiêm khắc chế phục”. Khổ nổi là đám em út ở khắp mọi nghành nghề nhiều khi chưa được giáo dục kỹ lưỡng, đói rách không đồng đều rồi làm càng làm mình mang tiếng…