Giấc Mơ Hay Hiện Thực Trong Tầm Tay Của Những Người Có Thiện Chí
Bùi Tín
(viết riêng cho VOA Thứ Hai, 26 tháng 7 2010)
Nữ luật sư Lê Thị Công Nhân - người chiến sĩ dân chủ kiên cường - sau khi ra tù vừa làm một bài thơ tâm huyết, được dịch ngay sang nhiều thứ tiếng, với đầu đề là: Tôi có một giấc mơ –
I have a dream.
Dưới đây là vài câu trong bài thơ đó:
Tôi có một giấc mơ
đến một ngày
trên thế gian
sẽ không còn cộng sản
*
Khi ấy
người nông dân quê tôi
sẽ không còn lam lũ ngoài đồng nắng
chang chang
ướt đẫm áo giọt mồ hôi
bão tố gió mưa
đơn côi
trên đồng quạnh vắng
cho lúa được vàng bông
trĩu hạt!
*
Nhưng
phải cống nạp nuôi chính quyền độc tài cộng sản
hơn (một) nửa mất rồi
còn đâu!
*
Khi ấy,
người trí thức
nước tôi
sẽ tự nhiên cất lên lời chân thật
Vì chiếc còng số 8
và điều luật số 88
đã bị đánh bật
ra ngoài tư tưởng
*
Cùng với nó là điều luật số 79, 87, và 258 …
quái dị đến thiên tài!
là đặc sản của nước chúng tôi
và những nước anh em xã hội chủ nghĩa khác
*
Hỡi ôi!
Anh em ư"
Liên minh ma quỷ thì đúng hơn
sánh bước cùng nhau
chiếm đoạt âm ty
cho riêng mình,
mãi mãi!
*
.…Và khi ấy nền thi ca nghệ thuật
ở xứ sở tôi
sẽ trỗi dậy
dẫu phải làm lại từ đầu
*
Khi cộng sản không còn bóng dáng
trên quê hương tôi
thì người luật sư
sẽ thật sự
là trái tim của nền dân chủ…
*
…Khi ấy
sẽ không còn những gian nan
của người công nhân lao động lầm than
với đồng lương rẻ mạt
như không thể nào rẻ hơn được nữa
*
Khi ấy mọi người sẽ lại tìm thấy
Ý nghĩa của cuộc đời mình
là
phải sống cho nhau
Và biết hy sinh vì đồng loại,
là người anh em của mình
do Đấng Tạo Hóa
hằng ban
Yêu Thương!
*
Tôi có một giấc mơ
chưa chắc đã thành sự thật
trong đời mình
*
Và tôi dám nói ra / tiết lộ / chia sẻ / tâm sự
kêu gào thảm thiết một cách mạnh mẽ và công khai
*
Cho mọi người cùng biết
rằng: Tôi không câm, có tai không điếc, có mắt chẳng mù,
*
Và một trái tim - chẳng may - vẫn còn rung cảm
một lương tâm không bị sún
vì chưa gãy hết răng
(nó cắn rứt tôi mỗi ngày – có Chúa chứng giám cho tôi điều ấy)
*
Cái đầu vẫn còn biết suy nghĩ
và mơ mộng
về những điều cao siêu, nhưng thật ra thì đơn giản là
Tính trung thực và Lòng dũng cảm
nền tảng đạo đức
của con người!
Một bài thơ thật chân thành, mộc mạc, đi thẳng vào lòng người từng ý, từng câu, từng chữ.
Mong rằng đông đảo những người cộng sản không vì tự ái riêng tư mà phật lòng, khó chịu. Xin nhớ đảng viên cộng sản kỳ cựu Trần Độ hơn 10 năm trước cùng lão thành cộng sản Nguyễn Hộ đã chân thành công nhận chủ nghĩa cộng sản trong thực tế là sai lầm lịch sử; cũng xin nhớ nhà báo lão luyện chuyên viết chính luận cho đảng cộng sản Hoàng Tùng cuối đời đã công nhận rằng Staline - lãnh tụ đệ tam Quốc tế CS - mà đảng CS Đông Dương là một thành viên –“ là một kẻ sát nhân hàng loạt, khát máu hơn cả trùm phát xít Hitler”, rằng Mao Trạch Đông - mà ông Hồ Chí Minh từng bảo đảm không bao giờ phạm sai lầm - thực tế là kẻ sát nhân khủng khiếp, “tội ác vượt xa Tần Thủy Hoàng”… Và chỉ mới đây thôi, ông Trần Trọng Tân, nguyên trưởng ban Tư tưởng – Văn hóa Trung ương đảng, đã cùng một nhóm đảng viên kỳ cựu chỉ rõ sự sa sút đến tận cùng của đảng Cộng sản VN, bần cùng hóa nông dân, công nhân và người lao động, lãnh đạo đảng chống tham nhũng không thật lòng, hàng loạt vụ bê bối cực kỳ nghiêm trọng không chịu giải quyết như: để bọn bành trướng vào khai thác bauxite, cho thuê bừa bãi rừng biên giới, công ty cực lớn Vinashin phá sản; các vụ Lê Đức Anh, Nguyễn Chí Vịnh, Tổng cục 2, vụ Năm Châu, Sáu Sứ, vụ T4 bị che dấu, Bộ chính trị hiện tại vẫn bưng bít cả Trung ương và Đại hội đảng; tệ chạy chức, chạy quyền đang lan tràn trước đại hội đảng, long dân than oán khắp nơi, toàn xã hội bất bình, nhức nhối, nếu không chấn chỉnh kịp thời và có hiệu quả thì hiện tượng “ lật thuyền” ắt sẽ xảy ra, vì sức dân là vô tận, chở thuyền, lật thuyền đều là ở lòng dân, ý dân, sức dân.
Mong rằng trong đảng Cộng sản vẫn còn không ít con người thật lòng yêu nước, thương dân, không bị cám dỗ bởi bả quyền lực, vật chất, tiền tài, danh vọng, nhận rõ tình hình, chân thành tự phê bình nghiêm túc, nhận ra những sai lầm của đảng, những sai lầm có hệ thống bắt nguồn từ học thuyết đấu tranh giai cấp, chuyên chính vô sản, độc quyền đảng trị, tịch thu triệt để tự do của công dân và tịch thu quyền sở hữu ruộng đất của giai cấp nông dân…
Tình hình đã chín trong nhận thức của toàn xã hội là không thể đổi mới bộ phận, từng phần, theo lối cải lương, từ từ, nhỏ giọt như ban ơn, mà cần dứt khoát, quả đoán chuyển từ hệ thống độc đoán độc đảng hiện rất đơn độc trên thế giới, sang hệ thống đa đảng trong trật tự và luật pháp, mở ra một cuộc cạnh tranh phục vụ xã hội giữa 2 hay nhiều đảng bình đẳng trước pháp luật. Nhân dân ta, giới chính trị, trí thức, tuổi trẻ nước ta thời mở cửa có thừa thông minh, tỉnh táo để xây dựng không chậm trễ nền dân chủ đa đảng, như tất cả các nước phát triển nhất, giàu mạnh nhất, tiến bộ nhất trên hành tinh này.
Ở châu Á, các nước độc tài đảng trị phần lớn đã thực hiện chế độ dân chủ đa đảng, kết thúc chế độ Pac Chung Hy, chế độ Suharto, chế độ Marcos, chế độ Tưởng Giới Thạch …, từ đó mở ra thời kỳ cất cánh ngoạn mục.
Xin mời các đảng viên trí thức và trẻ tuổi tìm đọc kỹ bài góp ý gần đây của đảng viên Nguyễn Trung, nguyên đại sứ tại Thái Lan, nhân dịp tiến tới đại hội XI, về nhu cầu cấp bách thực hiện dân chủ chân chính duy nhất là dân chủ đa đảng trong trật tự và ổn định.
Trong tình hình khẩn cấp của đất nước, tôi cũng có một giấc mơ, như cô luật sư Lê Thị Công Nhân quý mến. Bà mẹ cô từng cho biết Công Nhân là Công bằng và Nhân ái. Mỗi con người Việt Nam công bằng, nhân ái, cả xã hội Việt Nam công bằng nhân ái. Có gì đẹp, hạnh phúc hơn.
Giấc mơ của tôi cùng một hướng với giấc mơ của cô Công Nhân, nhưng có phần cụ thể hơn, gần với cuộc sống hơn, sát với những chuyển biến tôi quan sát, ghi nhận được hằng ngày.
Tôi mơ, cầu mong và phán đoán rằng mọi người có thiện chí, có tư duy lành mạnh, yêu nước thật lòng, thương dân thật lòng, mùa thu này, sẽ vẫy gọi nhau, tìm đến với nhau để thành lập một tổ chức hoàn toàn mới, có thể lấy tên là “ Tập họp Công dân Việt nam”. Hiến pháp hiện hành công nhận và bảo vệ quyền lập hội của nhân dân. Hiến pháp cũng không hề nói đảng cộng sản là đảng duy nhất hay độc nhất. Hồi 1946 đã có lúc ông Nguyễn Hải Thần thuộc tổ chức Cách mạng đồng minh hội làm phó Chủ tịch nước, 72 đảng viên Quốc dân đảng và Đại Việt là đại biểu Quốc hội. Trong Mặt trận Liên Việt có cả đảng Dân chủ VN và đảng Xã hội VN được ghi nhận là bình đẳng với các tổ chức khác, kể cả đảng Cộng sản Đông Dương hồi ấy.