Hôm nay,  
CTA_United Educators_Display_300x250_Vietnamese - Nguoi Viet

Đọc Bài ‘Lộ Trình Chông Gai: Bà Hillary Clinton’

08/05/200800:00:00(Xem: 11977)

Từ hôm 29 tháng 4, người viết đã đọc bài này, và đọc đi đọc lại. Càng đọc, càng thấy anh ách. Tính viết bài góp ý liền một khi, nhưng vì đang trong tinh thần u ám của Tháng Tư Đen, nên chào thua, nín luôn. Nhưng rồi, khi những đám mây kỷ niệm về Tháng Tư Đen dần tan đi, thì những ý tưởng bài viết cũ lại lẩn quẩn trở lại, cảm thấy không viết không được, nhất là vì tinh thần của Lục Vân Tiên, "giữa đường thấy chuyện bất bằng, chẳng tha", thấy một "người đẹp" bị đánh tả tơi, mà không xắn tay áo vào "cứu bồ", thì ăn không ngon, ngủ không yên. Cho nên, cũng dựa vào cái thể chế Tự Do của xứ Mỹ này mà viết vài hàng, gọi là "góp ý", hoàn toàn về phương diện ý tưởng của bài báo, không phải chỉ trích tác giả. Bởi nguyên tắc tranh luận của xứ này, các bên tranh cãi tha hồ tìm lý luận để đả phá Ý Tưởng của bên địch, nhưng tuyệt nhiên, không đụng đến cá nhân hay đời tư của đối phương. Bên nào phải dựa vào đời tư của đối phương ra để tìm cách triệt hạ thì đương nhiên coi là thua, vì có đuối lý, mới phải moi đến cá nhân người ta ra làm lợi khí của mình. Vậy, xin đi vào đề nhé: Dựa trên nguyên tắc viết báo đang được áp dụng tại Hoa Kỳ, bài viết về Clinton nói trên đã vi phạm quá nhiều nguyên tắc của một bài báo chuyên môn.

1-Võ đoán (A priori assumption): Tác giả viết: "Cuộc chạy đua vào Tòa Bạch Oc phía Dân Chủ cho đến giờ đã đi đến bế tắc hoàn toàn." Thế nào là bế tắc hoàn toàn" Cả hai ứng cử viên vẫn đang tiếp tục tiến tới, không có triệu chứng bỏ cuộc vì quá khó khăn, hay vì đã biết chắc mười mươi là thua. Chỉ khi nào cuộc tranh cử bị khựng lại vì lý do gì mà không giải quyết được, mới gọi là "bế tắc hoàn toàn". Cho đến nay, cuộc tranh cử vẫn đem lại những nụ cười, những hy vọng cho cả hai bên, làm sao nói Bế Tắc" Tác giả lại viết: "Bà đã có một ước hẹn với ông chồng từ cách đây hơn hai mươi năm, để hai người giúp đỡ lẫn nhau, sao cho cả hai sẽ làm tổng thống. Chồng trước, vợ sau." Định đề này ác liệt quá! Xin làm ơn dẫn chứng sự chuẩn bị từ hai mươi năm trước của hai vợ chồng" Ai nghe" Ai thấy" Ai làm chứng chuyện hai vợ chồng bàn luận với nhau" Không có ai hết! Ý tưởng này hoàn toàn do sự suy đoán và tưởng tượng.

Tác giả còn viết: "Bà lớn tiếng đánh bóng quá trình và kinh nghiệm chính trị của mình, nhưng trên thực tế, bà chưa đề nghị được một dự luật nào trong tám năm làm thượng nghị sĩ." Tác giả có đọc báo tiếng Anh, chắc cũng nên đọc trang nhà của Thượng Nghị Sĩ Hillary và đếm số dự luật mà bà đệ trình trước khi võ đoán như thế. Rồi tác giả còn kết luận ngay một câu xanh rờn: "bà sẽ thua McCain vào tháng Mười Một này. McCain làm tổng thống và đến năm 2012, sẽ quá già, và bà Hillary lúc đó ra tranh cử nữa và sẽ có nhiều hy vọng thắng hơn." Câu khẳng định này còn bạo hơn Nostradamus. Xin chờ xem.

2-Suy đoán "sau cái này, tất phải sinh ra cái kia" (Post hoc, ergo propter hoc): "Nhưng chiến thắng của bà chẳng những không giải quyết gì mà trái lại làm cho viễn tượng của Đảng Dân Chủ thêm tối tăm." Câu này có hai vấn đề: chiến thắng của Bà Hillary và viễn tượng tối tăm của Đảng Dân Chủ. Hai sự việc này, nếu có, không liên hệ gì với nhau. Tại sao vì sự chiến thắng ấy lại làm cho Đảng Dân Chủ bị thảm họa" Và tối tăm như thế nào" Câu này cũng là một loại giả thiết không thể chứng minh.

3-Tiếu lâm và diễu cợt (Humor and Ridicule):
"Nhưng bà chịu khó nhún nhường, đi năn nỉ, ỉ ôi dân New York, và dân New York cuối cùng cũng chấp nhận bà." Và "Sau khi đắc cử thượng nghị sĩ,  bà đã khiêm tốn chấp nhận vai trò "em út", đi theo các thượng nghị sĩ thâm niên hơn để học nghề, mặc dù trước đây những người này vào tòa Bạch Oc đều phải cung kính cúi chào đệ nhất phu nhân." Cả hai câu này vừa vi phạm nguyên tắc Tiếu Lâm và Diễu Cợt không hợp lý vừa chứng tỏ người viết võ đoán. Thế nào là năn nỉ, ỉ ôi" Bà có ca bài "con cá nó sống vì nước" không" Thế nào là chấp nhận vai trò em út" Bà có cung kính cúi chào "dạ, dạ, thưa các anh các chị.. Cho em theo với!" không"

3-Đặt ra một câu hỏi kỳ quặc (Begging the question) để khích động độc giả: "Cái lỗi, hay nói đúng hơn, cái điểm bất lợi lớn nhất của bà là cái tên Clinton…... Nghe khó chịu quá! Bộ thế giới này hết người rồi sao" Ong Bill Richardson, thống đốc Mexico .. lên tiếng ấm ức than phiền, Bush, Clinton, Bush, Clinton, còn chúng tôi thì sao"" Câu hỏi này thật quái dị! Ở cái xứ Tự Do này, ai có khả năng thì cứ ghi danh tranh cử, lịch sử hên-xui-may-rủi mà có mấy cái tên trùng hợp liên tiếp nhau, đâu phải là lỗi của cá nhân tranh cử" Tên cha sinh, mẹ đẻ đặt ra thì có lỗi gì chứ" Và, thế giới thì có ăn nhằm gì với cuộc bầu cử này" Ong Bill gì đó, nếu có tức mình vì thua cuộc, thì hỏi dân chúng ấy! Sao lại đổ lỗi cho cái tên Clinton"

4-"Phịa" không đúng với thống kê (Lying with Statistics): Sau khi liệt kê một lô lỗi lầm của cựu Tổng thống Clinton từ vụ Monica, tác giả viết: "Các lãnh tụ lớn của đảng Dân chủ, vì quyền lợi chung của toàn đảng, đã phải cắn răng đứng ra bảo vệ cho Clinton khỏi trở thành phế đế." Nếu mọi người nhớ không lầm, thì khi sự việc nổ ra, một số các lãnh tụ Dân Chủ trở mặt hoặc né đạn, giữ khoảng cách với Tổng Thống. Ông đã được "tha Tào" là vì công tố viên độc lập không đủ khả năng thuyết phục dư luận và Tối Cao Pháp Viện là việc bãi nhiệm cần phải được thi hành,cho nên không đủ túc số bãi nhiệm, chứ làm gì có việc "các lãnh tụ lớn của đảng Dân Chủ .. cắn răng đứng ra bảo vệ cho Clinton!" Có bao nhiêu người tình nguyện viết báo, họp báo, hay phát ngôn để bảo vệ Tổng Thống" Tác giả còn phịa thêm khi viết: "Cho đến bây giờ, họ vẫn còn ghi nhớ, và lại còn nghi ngờ bà Clinton sẽ tiếp tục chính sách "phản đảng" này. Ngay cả cựu tổng Thống Carter, cựu phó Tổng Thống Al Gore, chủ tịch đảng Ho ward Dean và chủ tịch Hạ viện bà Nancy Pelosi cũng nghiêng về phía Obama, tuy chưa đến độ công khai lên tiếng hậu thuẫn." Nếu chưa công khai lên tiếng, thì tác giả không thể nào biết được tư tưởng của người ta. Ở xứ này, điều gì cũng có ghi chép bằng tay hay bằng máy.. Không thể khơi khơi dựng chuyện lên như thế được.

5-Tấn công cá nhân (Ad hominem): "Ở nơi bà, người ta thấy hình ảnh một người đàn bà nhiều tham vọng, cứng rắn, thủ đoạn, sẵn sàng làm và nói bất cứ gì (kể cả nói láo), khóc và cuời bất kể lúc nào, để đạt được mục tiêu. Có người đã vặn vẹo tên của bà từ Hillary qua Hitlery để nhắc nhở lại hình ảnh một Hitler của Đức Quốc Xã." Câu này nặng ký quá! Vừa mang tính chất "phịa", vừa mong dùng hình ảnh xấu xa để làm chấn thương đối thủ, nhất là dùng hình ảnh Hitler. Có thực sự bà Hillary xấu xí đến như vậy không" Có ác độc ngang với Hitler không" Đã giết bao nhiêu người" Tù đầy, gông cùm bao triệu dân" Kỳ thị, trù dập dân tộc nào" Cứ theo ý tác giả, thì người đọc tưởng tượng ra một nhân vật kinh khiếp, dễ sợ, chứ không phải một Đệ Nhất Phu Nhân sang cả, hiền hòa, tuy đanh thép nhưng tâm hồn lại đầy nhân bản, nói chuyện toàn về quyền lợi của dân chúng, của thiên hạ, của thế giới, chú trọng đến dân nghèo, bảo hiểm y tế toàn dân, thuế cao, xăng đắt, nỗi vất và của quân nhân và gia đình, và nhân quyền cho mọi người. Bà đã là người được dân Việt Nam yêu mến, khi ra đường Sàigòn đi dạo, không có đầy vệ sĩ chung quanh, chỉ thấy toàn những cái bắt tay nồng nhiệt. Bà nói chuyện với mọi người như là bạn với tất cả chân thành. Một khi Bà thắng cử, người ta tin rằng vấn đề quan hệ với Việt Nam sẽ thay đổi có lợi cho dân Việt.
Tóm lại, nói nhỏ cho tác giả nghe nhé, thiệt ra, những câu tố cáo cá nhân trên, vì viết bằng tiếng Việt cho người Việt đọc, chứ nếu được dịch ra, đưa cho báo Mỹ, hoặc tới tay ban tham mưu của Bà Thượng Nghị Sĩ này, và nếu ban tham mưu của bà buồn buồn đưa ra Ba Tòa Quan Lớn về tội mạ lị, thì .. mười phần đến chín, người khóc là tác giả, chứ không phải là bà Hillary! Vì cái tội phỉ báng kinh khiếp này, ít nhất cũng phải bồi thường tiền triệu, nếu bà Hillary đúng thật là người đàn bà ghê gớm thế!
Thôi, viết tới đây cũng đủ, nói nữa sợ vạ miệng! Có điều, trước khi rút lui, người viết muốn góp ý rằng: Cổ võ cho gà nhà có phương pháp thì mới hy vọng thắng, còn nếu cứ phang đại những gì mình nghĩ ra mà không cần lý luận, không cần phương pháp, e rằng, có "ép phê" ngược đấy. Như ông mục sư kỳ thị chủng tộc kia, không những không làm cho Obama kiếm được nhiều phiếu hơn, mà còn làm cho người ta nghĩ tới Osama...

Chu tất Tiến.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Một tuần sau, sau khi dư luận nổi sóng về phát biểu của thiếu niên Chu Ngọc Quang Vinh (“tôi coi đảng như một thế lực xấu chỉ biết lừa gạt dân”) tạm lắng – hôm 7 tháng 9 vừa qua – nhà văn Phạm Đình Trọng kết luận: “Sự việc cho thấy người dân, nhất là thế hệ trẻ đã có nhận thức sâu sắc về pháp luật, có ý thức về sự có mặt của cá nhân trong cuộc đời, trong xã hội”.
Nội dung phát biểu của Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Tô Lâm ngày 27/08/2024 về đường lối khóa đảng XIV cho thấy ông không dám đi ra khỏi quỹ đạo một người Cộng sản bảo thủ để được tồn tại...
Kamala nhắc lại Donald Trump đã cảm ơn Tổng Thống Tập Cận Bình về những gì ông ta đã làm trong thời gian đại dịch COVID. Bà nhớ cả nội dung Trump đã viết trên Twitter: “Thank you, President Xi” và đọc lại cho chục triệu người dân Mỹ đang xem màn hình. “Khi chúng ta biết rằng Tập Cận Bình phải chịu trách nhiệm vì không cung cấp và cung cấp không đầy đủ cho chúng ta sự minh bạch về nguồn gốc của COVID.” Kamala nhắc lại cả việc Donald Trump đã mời Taliban đến David Camp, “là một nơi có ý nghĩa lịch sử đối với chúng ta, với tư cách là những người Mỹ, một nơi mà chúng ta tôn vinh tầm quan trọng của ngoại giao Hoa Kỳ, nơi chúng ta mời và tiếp đón các nhà lãnh đạo thế giới được kính trọng. Và cựu tổng thống này với tư cách là tổng thống đã mời họ đến David Camp vì ông ta, một lần nữa, không biết tầm quan trọng và trách nhiệm của tổng thống Hoa Kỳ. Và điều này quay trở lại vấn đề ông ta đã liên tục hạ thấp và coi thường các quân nhân của chúng ta, những người lính đã hy sinh...
Từ ngày nước Mỹ lập quốc, chưa bao giờ nụ cười của một ứng cử viên tổng thống lại bị đối thủ mang ra mổ xẻ, tấn công với những lời lẽ không phù hợp với tư cách một người tranh cử vị trí lãnh đạo quốc gia. Nhưng ngược lại, cũng chưa bao giờ nụ cười của một ứng cử viên tổng thống lại trở thành niềm hy vọng cho một đất nước đang đối đầu với mối nguy hiểm “duy nhất suốt 248 năm” (theo lời cựu Phó Tổng Thống Dick Chenny.) Đó là nụ cười của Kamala Harris – Một nụ cười đang ngày càng thay hình đổi dạng cuộc tranh cử tổng thống kinh điển của nước Mỹ.
Cựu Tổng Thống Donald Trump đã trình bầy kế hoạch kinh tế của ông tại Economic Club of New York trước đám đông các kinh tế gia, lãnh đạo doanh nghiệp và nhà báo vào 5-9-2024 vừa qua. Buổi nói chuyện này nằm trong chiến dịch tranh cử. Kế hoạch kinh tế trong nhiệm kỳ 2 nếu ông thắng cử bao gồm nhiều chính sách mà ông đã thi hành trong bốn năm đầu cầm quyền. Ông tuyên bố sẽ loại bỏ nhiều chương trình của chính quyền Biden. Ứng cử viên tổng thống của Cộng Hòa quảng cáo chương trình của ông với thuế nội địa thấp, thuế nhập cảng cao chưa từng thấy, giảm bớt luật lệ, và kinh tế phát triển mạnh. Nhưng nhiều chuyên viên đã nghi ngờ giá trị của chương trình kinh tế này. Nhiều người đã lên tiếng chỉ trích đề xuất kinh tế của Trump như chúng ta sẽ thấy trong những phần dưới đây của bài báo này.
Cuộc bầu cử tổng thống Mỹ vào tháng 11 sắp tới không chỉ định hình tương lai chính trị của quốc gia trong vài năm tới mà còn đặt ra những câu hỏi căn bản về bản sắc và tương lai của chính nước Mỹ. Trong khi kết quả bầu cử sẽ quyết định nhiều vấn đề quan trọng, những xung đột sâu sắc về bản chất của nước Mỹ đã được phản ảnh rõ nét qua đường lối, chính sách nêu ra tại hai đại hội Đảng Cộng Hòa và Dân Chủ vừa qua.
Tôi đã xem qua cả trăm bài viết với với nội dung và ngôn từ (“đầu đường xó chợ”) tương tự nhưng chưa bao giờ bận tâm hay phiền hà gì sất. Phần lớn, nếu không muốn nói là tất cả, các bạn DLV đều không quen cầm bút nên viết lách hơi bị khó khăn, và vô cùng khó đọc. Họ hoàn toàn không có khái niệm chi về câu cú và văn phạm cả nên hành văn lủng củng, vụng về, dài dòng, lan man trích dẫn đủ thứ nghị quyết (vớ vẩn) để chứng minh là đường lối chính sách của Đảng và Nhà Nước luôn luôn đúng đắn. Họ cũng sẵn sàng thóa mạ bất cứ ai không “nhận thức được sự đúng đắn” này, chứ không thể lập luận hay phản bác bất cứ một cáo buộc nào ráo trọi.
Ngày 20/7/1969, hai phi hành gia Neil Armstrong và Edwin Aldrin đi vào lịch sử như là hai người đầu tiên đặt chân lên Mặt Trăng thế nhưng sự kiện này bị một số nhà “lý thuyết âm mưu” lên tiếng phủ nhận. Căn cứ vào những điểm “khả nghi” trong tấm hình chụp Armstrong đứng cạnh lá cờ cắm trên Mặt Trăng, họ quả quyết rằng tất cả chỉ là chuyện dàn dựng và bức hình này chỉ được chụp tại một sa mạc ở Nevada. Nhưng bằng chứng của vụ đổ bộ ấy đâu chỉ duy nhất một tấm hình? Tàu Appollo 11 phóng từ mũi Kennedy trước con mắt hàng chục ngàn người và hàng trăm triệu người qua ống kính truyền hình. Hàng trăm ngàn thước phim quay được và chụp được khi tàu Appollo vờn trên quỹ đạo quanh mặt trăng, cảnh tàu con rời tàu mẹ để đổ bộ, cảnh các phi hành gia đi bộ và cả những túi đất đá mang về từ Mặt Trăng v.v. Chúng ta thấy gì ở đây? Những bằng chứng xác thực thì nặng như núi nhưng, khi đã cố tình không tin, đã cố vạch ra những âm mưu thì chỉ cần mấy điểm khả nghi nhẹ tựa lông hồng.
Một bài bình luận của báo Chính phủ CSVN hôm 2/9/2024 viết: “Trải qua bao thăng trầm của lịch sử, đến nay chúng ta ngày càng có cơ sở vững chắc để khẳng định sự thật chúng ta đã trở thành nước tự do độc lập, người dân ngày càng ấm no hạnh phúc…” Những lời tự khoe nhân dịp kỷ niệm 79 năm (1945-2024) được gọi là “Tuyên ngôn độc lập” của ông Hồ Chí Minh chỉ nói được một phần sự thật, đó là Việt Nam đã có độc lập. Nhưng “tự do” và “ấm no hạnh phúc” vẫn còn xa vời. Bằng chứng là mọi thứ ở Việt Nam đều do đảng kiểm soát và chỉ đạo nên chính sách “xin cho” là nhất quán trong mọi lĩnh vực...
Năm 2012 Tập Cận Bình được bầu làm Tổng Bí Thư Trung Ương Đảng; năm 2013 trở thành Chủ Tịch Nước; đến năm 2018 tư tưởng Tập Cận Bình được chính thức mang vào Hiến Pháp với tên gọi “Tư tưởng Tập Cận Bình về chủ nghĩa xã hội với đặc sắc Trung Quốc trong thời đại mới”. Tập Cận Bình đem lại nhiều thay đổi sâu sắc trong xã hội Trung Quốc, mối bang giao Mỹ-Trung và nền trật tự thế giới...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.