Hôm nay,  

Đạo Học: Dứt Tuyệt Ao Vọng Và Tham Vọng

14/07/200700:00:00(Xem: 34993)
Điều kiện tiên quyết để được giải thoát là phải Thấy và phải có đủ tâm lực, nghị lực, và sáng suốt để lựa chọn con đường giải thoát trong nhiều con đường.

Nếu sáng suốt ta sẽ thấy mọi tư tưởng và hành động của con người đều nằm trong một công thức sẵn có của nhân-quả. Nhân nào thì quả đó. Cuộc đời sẽ vô cùng giản dị khi ta nhìn rõ tham sân si hỉ nộ ái ố của chính mình và mình không để nó điều khiển mình.

Chỉ một tíc tắc để cho tâm lắng đọng, nhìn rõ mình, tức rõ người, thì sự giao động của các lục giác chấm dứt hay nói khác hơn, dù cho lục giác có giao động, tâm ta cũng vẫn định. Biết nhưng không chuyển tâm thức theo nó để trở nên hành động.
Cái Biết trực tiếp với Cái Thấy. Ta không hành động nhưng ta biết rõ, nếu ta hành động theo sự thúc đẩy của lục căn lục trần thì hậu quả gì sẽ xảy ra.

Ta nhìn thấy hết tất cả mọi hành động và phản ứng giữa ta và người. Nếu ta làm, nói điều gì thì việc gì sẽ xảy ra. Nếu ta làm, nói điều kia thì việc gì sẽ xảy ra. Do đó, ta có thể quyết định lời nói và việc làm nào cho phù hợp.

Một chứng nhân của thời đại, một hiền triết, một minh sư, là người Thấy, Biết. Họ nhìn rõ sự vận hành, phối hợp giữa con người và vũ trụ. Họ sống với con người để nhìn, thấy, biết mọi cảm tưởng và cảm giác, mọi phản ứng.

Họ phải thấy như không thấy, và biết như không biết, để không bị thất vọng hay hy vọng khi nhìn thấy những sự sai lầm hay thành công của con đường đi của các phần tử cộng đồng hay quốc gia, nhân loại.

Có bao bậc hiền triết, Thấy, Biết rồi đi đến thất vọng tìm cái chết cho chính mình vì cảm thấy bất lực.

Càng Thấy, Biết, ta càng phải nên tịnh tâm quán chiếu, diệt trừ cái tham vọng cứu đời, cứu người nếu có. Ta chỉ nên làm hết sức mình trong hiện kiếp và dứt tuyệt ảo vọng và tham vọng cho chính mình.

26-4-2006

PHẢI LUÔN LÀ TA CỦA HIỆN TẠI

Người có sứ mạng tự quyết định việc làm của mình hay đợi lúc nào thuận tiện theo
Thiên Thời Địa Lợi Nhân Hòa"

Thiên thời địa lợi nhân hòa tạo hoàn cảnh và thời điểm cho người có sứ mạng hay người có sứ mạng tạo ra thiên thời địa lợi nhân hòa"

Khi nào mình biết là thiên thời địa lợi nhân hòa" Dựa vào yếu tố nào" Làm sao biết chắc đó là thời điểm thiên thời địa lợi nhân hòa"

Thiên thời địa lợi nhân hòa của mỗi người đều khác nhau mà phần lớn là do chủ quan của cái muốn của họ. Nếu họ muốn làm ăn, làm chánh trị, họ sẽ nhìn mọi việc theo nhu cầu và nhãn quan, với óc phán đoán và định giá hoàn cảnh và các việc xảy ra theo ý của họ.

Phần nhiều những kẻ thời cơ chánh trị hay làm ăn buôn bán chụp giựt thường chộp ngay những cơ hội mà họ cho là có đủ yếu tố thiên thời địa lợi nhân hòa trên.

Khi nhìn một việc với lòng ham muốn tiền của danh lợi quyền lực, người ta hay lầm ba yếu tố trên và tưởng đã đến thời, đến lúc, nên họ tranh nhau chụp lấy cơ hội sợ trễ thì sẽ vào tay kẻ khác.

Người thực tâm lo cho Đạo, cho Đất nước, thì không bao giờ làm việc theo lối Cơ Hội Chủ Nghĩa, mà mọi sự suy nghĩ, quán chiếu, quyết định đều đặt quyền lợi của Đạo hay Dân tộc trước tiên. Vì vậy không ai có thể mua chuộc họ được bằng tiền của, quyền lợi, hay chức vụ.

Nếu là một kẻ giúp đời giúp đạo một cách bất vụ lợi thì phải luôn mạnh tay cắt bỏ ngay “cái Muốn.” Bất cứ cái Muốn nào. Phải dứt khoát với chính mình thì tâm thức ta không còn luyến lưu, không còn sống trong nguồn hy vọng ảo tưởng nào cả. Có như thế ta mới có thể Định Tâm tiến bước không còn nao núng hay sợ hãi.

Tuy nhiên ta cần ở thể định một cách sáng suốt và linh hoạt, để xem xét kỹ và quán chiếu với tâm không khách quan những biến chuyển nội và ngoại tại của ta cùng những người và cảnh xung quanh.

Phải ở thể định với một nội lực sâu dầy không còn bị ý của ta và ý của người lôi kéo, thúc đẩy. Rất cần thiết để nhìn mọi sự vật NHƯ LÀ thì ta đoạn tuyệt với óc tưởng tượng và ảo tưởng trong hiện tại và ngay trong tương lai.

Ta luôn là ta của hiện tại. Không ngoái đầu lại để làm dơ ký ức đã được thanh lọc chùi lau trong sạch, mất cả tì vết. Vậy nếu muốn thực hiện lý tưởng phục vụ đời đạo, ta phải cố gắng giúp ta vượt thoát mọi trở ngại để đẩy con tàu ra khơi, không chểnh mảng trì kéo vì ảo tưởng sợ hãi.

10-6-2006 (http://nguyenhuynhmai.com)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Chủ quan là nhìn một chiều theo cái muốn của cái tôi. Cái tôi nghĩ như vầy, muốn như vầy, và điều gì ngược lại hay giống như cái tôi nghĩ, cái tôi muốn, thì tạo ra rối loạn tâm tư, tạo sự bực mình hay buồn bã
Đó là ý chí quật khởi, không xu hướng mà phải “chủ hướng.” Tức không buông xuôi theo dòng thời gian mà phải nắm bắt và chủ trì thời gian. Không thụ động không bất động, mà phải hành động tiến bước
Mỗi khi ta nghĩ sai, ta sẽ nói sai và làm sai. Cái sai đây không phải là phải quấy theo lý lẽ, mà cái sai đây là sai người, sai chỗ, sai thời gian và không gian.
Ngoài việc quán chiếu Tâm Tánh của mình, người tu học còn phải quán chiếu cặn kẽ Tâm Sinh Lý của mình.
Làm thế nào để sự sáng suốt không bị thói quen lấn áp hay nắm chủ quyền của thân tâm tạo ra những chuỗi suy nghĩ đưa đến lời nói hay hành động sai lầm"
Dùng thủ đoạn có thành công không hay chỉ thất bại" Thành công trong trường hợp nào và thất bại trong trường hợp nào"
Khả năng chánh trị có giống khả năng kỹ thuật không" Khả năng về mặt tâm linh, trình độ trí thức và tri thức có giống khả năng về kỹ thuật không"
Người ĐẠT ĐẠO phải trong sạch trong tư tưởng ảnh hưởng đến lời nói và việc làm. Cần phải gạt bỏ ngay hạt nhân xấu vừa nảy mầm
Tất cả đều có một trình độ trí thức và tri thức trong mọi lãnh vực từ khoa học đến tâm linh, nếu đó là một tiến trình học hỏi
Nhân sắp tới Lễ Mùa Khai Đạo Phật Giáo Hòa Hảo, nhà văn Nguyễn Hùynh Mai, tác giả Cô Bé Làng Hòa Hảo gởi tới tòa soạn
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.