Hôm nay,  

Tâm Tình Thầy Trò: Tấm Lòng Bạn Học

15/04/201200:00:00(Xem: 3064)

Đã mấy ngày rồi, Katie nghỉ học. Tôi xuống phòng giám thị hỏi thăm, mới biết là em bị bệnh nặng. Mùa cảm cúm, Katie lại thích chạy bộ mỗi buổi sáng, nên em bị nhiễm lạnh.
Trở về lớp, nhìn chỗ ngồi hàng ngày của Katie thấy trống vắng, tôi rất buồn. Tôi nói với các em là cuối tuần tôi sẽ đi thăm Katie, tức thì hàng loạt cánh tay đưa lên, xin đi theo.
Đông quá, sẽ khó khăn trong việc thăm người bệnh. Tôi chọn ba người bạn thân của Katie, sau đó tôi liên lạc với phụ huynh của Katie để biết nơi em điều trị.
Cuối tuần, tôi tới từng nhà chở ba em cùng đến bệnh viện. Thầy trò chúng tôi mỗi người được gắn một băng giấy vào cổ tay có ghi tên từng người, và theo lời hướng dẫn lên cầu thang máy, tìm ra phòng dễ dàng. Các em rụt rè, nhẹ từng bước đi vào phòng, Katie đang nằm trên giường, sắc mặt của em xanh xao, mệt nhọc. Nhưng ánh mắt của em ngời lên khi thấy cô giáo và bạn, muốn gượng ngồi dậy. Tôi nắm tay em:
“Em nằm yên, đừng ngồi dậy, sẽ bị chóng mặt.”


Thầy trò chúng tôi vây quanh giường, các bạn cầm tay Katie hỏi han. Mẹ Katie là người nuôi bịnh kể về những hiểm nguy của Katie nay đã vượt qua với đôi mắt rướm lê vừa mừng vui vừa chưa dứt lo âu.
Tôi vuốt tóc em:
“Em cứ ở đây dưỡng bệnh cho tới lúc lành hẳn nghe em. Đừng lo.”
“Nhưng...”
“À, cô hiểu rồi, em lo sẽ bỏ qua nhiều bài vở quan trọng mà kỳ thi sắp tới phải không? Cô sẽ nhờ các bạn chép bài cho em, và khi em khoẻ rồi, cô sẽ giảng riêng cho em hiểu.”
Katie mỉm cười, sắùc mặt của em sáng hơn.
“Cám ơn cô. Cám ơn các bạn. Nằm đây mà em nhớ trường, nhớ lớp quá cô ơi!”
Mẹ Katie nói:
“Sáng nào em nó cũng ráng ngồi dậy đòi chở tới trường...”
Tôi cầm chặt tay em. Tôi hiểu được điều đó và nhớ lại ngày xưa còn bé, những lần bị bệnh, không tới trường học được tôi cũng nhớ thầy, nhớ lớp nôn nao. Ngôi trường cũng như ngôi nhà, cả hai đều rất quan trọng vì đó là nơi lớn lên và nơi ăn học để thành người.
Cành Hồng Giải Khuyến Học Việt Olympiad

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trước hết, mẹ tôi là một hạt giống bé tí xíu được ông chủ trại hiền lành ương cho nảy mầm rồi trồng xuống đất, nơi một trang trại thuộc vùng xa thành phố
Em yêu hoa nở mùa xuân Tiết trời nắng ấm không cần áo len Em yêu kỳ nghỉ mùa hè Đi đâu cũng có bạn bè khắp nơi Em yêu những lá vàng rơi
Chủ Nhật hàng tuần từ 9 giờ 45 sáng tới 2 giờ 45 chiều có từ 90 tới 110 đoàn viên gia đình Phật Tử tới sinh hoạt
Bài dự thi: Nguyễn thế Vinh (Lớp 9, trường Việt ngữ Trương Vĩnh Ký, Melbourne, Úc châu), Châu Hoàng Ân (Lớp 8, trường Việt ngữ Trương Vĩnh Ký, Melbourne, Úc châu)
Má em là người thích nấu bếp nhất là các món ăn Việt Nam. Ngay từ lúc em mới được tám tuổi
Má em là người thích nấu bếp nhất là các món ăn Việt Nam. Ngay từ lúc em mới được tám tuổi
Hai em EMILY PHẠM LENARD 8 tuổi, và em KAELEY PHẠM LENARD 7 tuổi (ảnh trên) đã được mọi người khen ngợi
Khi rãnh thỉnh thoảng em thích tập nấu ăn, xây sinh tố, vv.. Em có thể pha chế nhiều thứ em muốn
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.