Vụ naỳ được bà Viện Trưởng bảo kê để ăn chia.
Trang Xuân Diện Hán Nôm hôm Thứ Tư 16-4-2014 gọi đây là “Một Vụ Ăn Cắp và Cướp Đoạt Tày Đình ở Viện Văn Hóa - ĐH Văn Hóa HN.”
Trang XDHN có lời dẫn trước khi đăng bản tin từ báo Công An Nhân Dân.
Lời dẫn như sau:
“Lời dẫn: Từ năm 2006 đến năm 2013, cô Nguyễn Thùy Vân, với sự "bảo kê" của Viện trưởng Đỗ Thị Minh Thúy đã thực hiện được 17 đề tài, trong đó có 14 đề tài theo loại hình dịch thuật từ chữ Hán sang chữ Việt, 1 đề tài dịch tiếng Anh sang tiếng Việt (với số trang bản gốc các ngoại ngữ là 7.000 trang) và 2 đề tài nghiên cứu. Và tất cả các "sản phẩm" của bà Vân sau khi "ra lò", đều được cất kỹ trong kho. Các sản phẩm này, phần lớn là "ăn cắp" nguyên văn từ các công trình và luận văn đã xuất bản của rất nhiều dịch giả và tác giả.
Mỗi đề tài đều bị đoạt luôn 50% kinh phí được cấp để cúng cho bà Viện trưởng Đỗ Thị Minh Thúy, để bà làm "thủ tục" cúng lên các cấp trên.
Mời các vị đọc bài trên báo Công An Nhân Dân, số ra ngày 16.2.2014:
Viện Văn hóa - Trường ĐH Văn hóa Hà Nội:
Sốc vì vụ "đạo văn" lớn trong giới học thuật.”
Bản tin báo Công An Nhân Dân viết:
“Những ngày qua, "nghi án" hàng trăm triệu đồng kinh phí Nhà nước cấp phục vụ nghiên cứu khoa học, đã bị chi sai mục đích để "tư túi", đã gây xôn xao dư luận tại Viện Văn hóa - Trường ĐH Văn hóa Hà Nội. Mặc dù Viện không có chức năng xuất bản, nhưng từ nhiều năm nay một cán bộ trẻ được "chỉ thầu" dịch hàng chục tác phẩm lớn từ tiếng Trung, tiếng Anh ra tiếng Việt. Và rồi hàng nghìn trang sách mang tính học thuật cao, đã được chuyển ngữ với một tốc độ "chóng mặt", gây sửng sốt cho các GS, TS bậc thầy.
Té ra các đề tài đó được "copy - paste" không sai dấu chấm, dấu phẩy từ công trình của nhiều học giả tên tuổi. Vậy dòng tiền chi cho các hợp đồng dịch thuật đã "chảy" đi đâu? Phải chăng "nhóm lợi ích" cũng hiện diện trong "lâu đài khoa học"?
"Dịch" sách siêu tốc
Gửi đơn tố cáo tham nhũng đến báo CAND, bà Trần Bình Minh - Trưởng Ban Văn hoá thế giới, Viện Văn hoá -Trường ĐH Văn hoá Hà Nội, cùng một cây "đại thụ" trong làng Sử học, đã không giấu được sự bức xúc: "Gian dối trong khoa học là không thể chấp nhận được. Sao chép dù chỉ một bài báo khoa học, đã đủ giết chết một tên tuổi, nhưng ở đây là hàng chục đề tài, được cóp nguyên xi từ các công trình đã công bố, cho nên sự gian dối này đã mang tính hệ thống, và nếu không có sự bảo kê, chống lưng của người có trách nhiệm, thì chuyện động trời này làm sao có thể kéo dài suốt những năm qua".
Bà Nguyễn Thùy Vân - cán bộ Ban Văn hoá thế giới, người bị tố cáo là "đạo văn chuyên nghiệp" tốt nghiệp chuyên ngành tiếng Trung tại trường ĐH Dân lập Phương Đông Hà Nội, vào làm việc tại Viện Văn hóa chưa lâu.
Đọc danh mục các đề tài nghiên cứu khoa học của Viện Văn hoá, thấy từ năm 2006 đến năm 2013, bà Vân đã thực hiện được 17 đề tài, trong đó có 14 đề tài theo loại hình dịch thuật từ chữ Hán sang chữ Việt, 1 đề tài dịch tiếng Anh sang tiếng Việt và 2 đề tài nghiên cứu. Vì các "sản phẩm" của bà Vân sau khi "ra lò", đều được cất kỹ trong kho, nên đến nay chưa có thống kê chính xác về số lượng trang và chữ của 14 đề tài này.
Nhưng theo người tố cáo cho biết, thì quy mô các đề tài khoa học tối thiểu là 200 - 300 trang, đề tài có số trang hơn 1.000 khá phổ biến. Tính bình quân đề tài mà bà Vân thực hiện có độ dày khoảng 500 trang. Với số trang như vậy, thì 7 năm qua Vân đã chuyển ngữ khoảng 7.000 trang sách từ tiếng nước ngoài sang tiếng Việt, với hơn 3 triệu chữ. Tốc độ dịch sách như vậy có thể nói là "thần kỳ", vì mỗi ngày cán bộ này sẽ dịch không dưới 3 trang sách (khổ A4) với 1350 chữ...”(hết trích)
Điều bi hài của chuyện này là, một số sách có bản gốc bằng tiếng Việt cũng bị copy rồi ghi tên dự án.
Bản tin báo CAND viết:
“Không chỉ "copy - paste" nguyên văn, bà Vân còn "lập lờ đánh lận con đen", khi biến tên của tác giả thành tên chủ biên, tác phẩm 100% của người Việt, lại biến thành sách dịch từ tiếng nước ngoài. Chẳng hạn, năm 2008, bà Vân dịch cuốn: "Văn hoá cổ điển Trung hoa", ở ngoài bìa đề tài bà Vân ghi chủ biên là Nguyễn Tôn Nhan (một học giả người Việt đã mất).
Thực tế, đây chính là cuốn sách tiếng Việt do ông viết có tên: "Bách khoa thư văn hoá cổ điển Trung Quốc". Hay cuốn: "Điển cố Trung hoa" dịch năm 2009 của bà Vân cũng là một tài liệu có bản gốc bằng tiếng Việt. Mặc dù chỉ được đào tạo tiếng Trung, nhưng bà Vân vẫn "dịch" sách tiếng Anh ra tiếng Việt "ngon ơ", trong đề tài: "Tiếng nói của quá khứ - lịch sử truyền miệng"...”
Bà Viện trưởng Đỗ Thị Minh Thúyđã bảo kê như thế nào cho vụ trộm văn này? Và cuộc điều tra dẫn tới đâu?
Bản tin báo CAND kể:
“Ngày 5/9/2013 tại Thông báo số 543 của Trường ĐH Văn hóa Hà Nội đã xác định: "Qua một vài cuốn được kiểm tra, bước đầu đã phát hiện có hiện tượng sao chép, trong đó cuốn bà Nguyễn Thuỳ Vân dịch nhưng bản gốc lại được viết bằng tiếng Việt và của tác giả Việt Nam"...”
Quả nhiên là động trời...
Gửi ý kiến của bạn