Đó là sáng kiến tuyệt vời, và hình như chưa đâu nghĩ ra và áp dụng phương thức này của một bác thợ cắt tóc: mỗi khách hàng một bộ dao kéo riêng...
Như thế, sẽ không lây bệnh HIV/AIDS qua các dụng cụ như dao cạo, kéo, ngoáy tai... Vấn đề là, sáng kiến này tốn kém cho anh thợ cắt tóc.
Báo Thừa Thiên Huế có bài viết “Tiệm cắt tóc...lạ nhất xứ Huế” trong đó kể chuyện:
“Từ vùng quê có tỷ lệ và nguy cơ lây nhiễm HIV/AIDS cao, một anh nông dân làm nghề cắt tóc ở xã Thủy Phù, TX Hương Thủy đã mạnh dạn vay vốn, đầu tư cho mỗi vị khách một bộ dụng cụ riêng với mục đích phòng tránh lây nhiễm HIV cho mọi người. Mô hình được chính quyền địa phương đánh giá cao và nhiều khách hàng ủng hộ. Đây có lẽ cũng là tiệm cắt tóc...lạ nhất xứ Huế.
Từ khi làm nghề cắt tóc cho đến nay, anh Ngô Chất ở thôn 8A, xã Thủy Phù, thị xã Hương Thủy luôn mong muốn có đủ tiền đầu tư dụng cụ cắt tóc nhằm phòng tránh lây nhiễm HIV phục vụ cho bà con.
Với thiện chí ấy, trải qua nhiều năm nỗ lực, anh Chất mới đạt được ý nguyện nhờ nguồn vốn vay của Hội Nông dân tỉnh thông qua Ngân hàng Chính sách xã hội.
Từ nguồn vốn vay 28 triệu đồng và số tiền tích lũy được, anh đầu tư mua dụng cụ như banh, kẹp gấp ráy tai, dao cạo, móc ráy tai và bông ráy tai với giá trị gần 50.000 triệu đồng. Bộ dụng cụ này nhằm phục vụ miễn phí cho hơn 700 khách hàng ở trong xã cũng như ở địa phương khác đến.
Thủy Phù là địa phương có khu công nghiệp Phú Bài, nơi có số công nhân làm việc tập trung đông nhất tỉnh. Bên cạnh đó, ở đây số người đi làm ăn ở Lào khá đông nên tình trạng lây nhiễm HIVcó nhiều nguy cơ tiềm ẩn. Hiện Thủy Phù có 6 người nhiễm HIV/AIDS trong diện địa phương quản lý. Vì vậy, mô hình quán cắt tóc của anh Chất đang được chính quyền địa phương vận động nhân rộng trên địa bàn, nhằm hạn chế tối đa việc lây nhiễm căn bệnh thế kỷ cho cộng đồng...”(ngưng trích)
Tuyệt vời... Phải chi các tiệm cắt tóc khác đều như thế, để làm an tâm tất cả mọi người...
Tốn kém, nhưng tính ra còn quá rẻ so với thảm họa HIV/AIDS vậy.
Như thế, sẽ không lây bệnh HIV/AIDS qua các dụng cụ như dao cạo, kéo, ngoáy tai... Vấn đề là, sáng kiến này tốn kém cho anh thợ cắt tóc.
Báo Thừa Thiên Huế có bài viết “Tiệm cắt tóc...lạ nhất xứ Huế” trong đó kể chuyện:
“Từ vùng quê có tỷ lệ và nguy cơ lây nhiễm HIV/AIDS cao, một anh nông dân làm nghề cắt tóc ở xã Thủy Phù, TX Hương Thủy đã mạnh dạn vay vốn, đầu tư cho mỗi vị khách một bộ dụng cụ riêng với mục đích phòng tránh lây nhiễm HIV cho mọi người. Mô hình được chính quyền địa phương đánh giá cao và nhiều khách hàng ủng hộ. Đây có lẽ cũng là tiệm cắt tóc...lạ nhất xứ Huế.
Từ khi làm nghề cắt tóc cho đến nay, anh Ngô Chất ở thôn 8A, xã Thủy Phù, thị xã Hương Thủy luôn mong muốn có đủ tiền đầu tư dụng cụ cắt tóc nhằm phòng tránh lây nhiễm HIV phục vụ cho bà con.
Với thiện chí ấy, trải qua nhiều năm nỗ lực, anh Chất mới đạt được ý nguyện nhờ nguồn vốn vay của Hội Nông dân tỉnh thông qua Ngân hàng Chính sách xã hội.
Từ nguồn vốn vay 28 triệu đồng và số tiền tích lũy được, anh đầu tư mua dụng cụ như banh, kẹp gấp ráy tai, dao cạo, móc ráy tai và bông ráy tai với giá trị gần 50.000 triệu đồng. Bộ dụng cụ này nhằm phục vụ miễn phí cho hơn 700 khách hàng ở trong xã cũng như ở địa phương khác đến.
Thủy Phù là địa phương có khu công nghiệp Phú Bài, nơi có số công nhân làm việc tập trung đông nhất tỉnh. Bên cạnh đó, ở đây số người đi làm ăn ở Lào khá đông nên tình trạng lây nhiễm HIVcó nhiều nguy cơ tiềm ẩn. Hiện Thủy Phù có 6 người nhiễm HIV/AIDS trong diện địa phương quản lý. Vì vậy, mô hình quán cắt tóc của anh Chất đang được chính quyền địa phương vận động nhân rộng trên địa bàn, nhằm hạn chế tối đa việc lây nhiễm căn bệnh thế kỷ cho cộng đồng...”(ngưng trích)
Tuyệt vời... Phải chi các tiệm cắt tóc khác đều như thế, để làm an tâm tất cả mọi người...
Tốn kém, nhưng tính ra còn quá rẻ so với thảm họa HIV/AIDS vậy.
Gửi ý kiến của bạn