Cô Tư Sài Gòn
Hôm nay đầu xuân... Năm mới khởi đầu. Khai bút đầu xuân không gì hơn bày tỏ lòng biết ơn.
Truyền thống ông bà mình là luôn luôn hàm nhớ tứ ân, tức 4 ơn sâu: ơn cha mẹ, vì nhờ cha mẹ mới có thân mình hôm nay; ơn thầy, vì thầy là người trao truyền chữ nghĩa, dìu dắt chúng ta vào đời; ơn dân tộc và xã hội, vì cơ duyên trong kiếp này đã cho chúng ta lớn dậy trong dòng sữa ngọt con rồng cháu tiên; và ơn tất cả muôn loài chúng sinh trên cõi này, từ người người trên mặt đất cho tới cỏ cây hoa lá... đã cho chúng ta không khí để hít thở, cho nước uống cơm ăn ngaỳ ngày...
Nơi đây, xin ghi lại những dòng chữ biết ơn thầy được bày tỏ trong kho tàng ca dao dân tộc. Đặc biệt cũng bởi vì nghê giáo hiện nay hầu hết không ở vị trí ưu đãi trong xã hội nữa: lương thấp, trách nhiệm nhiều, học xong sư phạm cũng khó kiếm việc đi dạy... Xin ghi những dòng ca dao để ngợi ca những nhà giáo đã tận tụy hướng dẫn các thế hệ sau.
- Con ơi ghi nhớ lời này
Công cha, nghĩa mẹ, công thầy chớ quên.
- Dạy con từ thuở tiểu sinh
Gần thầy gần bạn tập tành lễ nghi
Học cho "cách vật trí tri"
Văn chương chữ nghĩa nghề gì cũng thông.
- Trèo lên cây khế bẻ bông
Ngó vô trường học thấy đông dậm dầy
Nếu em không sợ ông thầy
Thì cầm bút sửa chữ này cho anh.
- Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Có danh có vọng nhớ thầy khi xưa.
- Bẻ lau làm viết chép văn
Âu Dương có mẹ dạy răn như thầy
- Bồng bồng mẹ bế con sang
Đò dọc quan cấm đò ngang không chèo
Muốn sang thì bắt cầu kiều
Muốn con hay chữ, thì yêu lấy thầy!
- Dốt kia thì phải cậy thầy
Vụng kia cậy thợ thì mày làm nên.
- Không ham bồ lúa anh đầy
Tham ba hàng chữ làm thầy thế gian.
- Không thầy đố mầy làm nên
Khuyên chàng đọc sách ngâm thơ
Dầu cạn thiếp rót, đèn mờ thiếp khêu.
- Cơm cha áo mẹ chữ thầy
Gắng công mà học có ngày thành danh.
- Gươm vàng rớt xuống Hồ Tây
Công cha cũng trọng, nghĩa thầy cũng sâu.
- Mấy ai là kẻ không thầy
Thế gian thường nói: đố mày làm nên!
- Vinh quy bái tổ về nhà
Bõ công đèn sách mẹ cha nuôi thầy.
- Ở đây gần bạn gần thầy
Có công mài sắt có ngày nên kim.
- Sự đời phải nghĩ mà răn
Phải nuốt lời bạn phải ăn lời thầy
Dốt kia thì phải cậy thầy
Vụng kia cậy bạn thì mày mới nên...