Hôm nay được đọc một bài thơ Tân Hình Thức tuyệt vời của Inrasara.
Những dòng chữ thơ mộng tuyệt vời của chàng trai xứ Chăm này.
Xin trích nơi đây để thấy được một ngôn ngữ đẹp linh dị của thi sĩ Inrasara. Bài thơ tựa đề là Trâu Khóc... Phải rất hiếm, người ta mới thấy trâu khóc, nhưng thực sự là có chuyện trâu biết khóc.
Xin mời đọc như sau.
TRÂU KHÓC
Những con trâu khóc vào đời tôi. Chàng
Mok hiên ngang một cõi dẫn đàn qua
đồi cọp tát phải mông xe cam nhông
chở về bỏ cỏ nó khóc tin mình
.
sắp chết, cha đào hố sâu lút đầu
chôn với đám lá, mẹ khóc. Đúng năm
sau cái Jiơng già đứng khóc nhìn cháu
chắt trận dịch sáu hai dắt đi trống
.
chuồng cô đơn với mấy cu con ngồi
khóc. Cu Pac sừng dài oanh liệt mỗi
mùa cạ gẫy hai đầu cày, cha qua
ngoại cậu út hú mấy chú trói đè
.
ra cưa mất gần nửa sừng trái, nó
khóc điên dại giẫy đành đạch như hôm
bị thiến, còn hơn thiến trông chả giống
ai, cha về nó khóc. Bạn đi cặp
.
nàng Pateh mãi khóc cho dáng đẹp rất
đực của mình, cha bắt kéo xe đỡ
riết thành quen, chúng bạn quên mất nó
cái, có mỗi nó nhớ mình cứ trinh
.
dù đã qua đi sáu mùa rẫy, nó
khóc không nước mắt. Những con trâu khóc
ướt tuổi dại tôi.
Trên trang nhà của thi sĩ Inrasara cũng ghi lời bình của thi sĩ Tom Riordan:
“Trâu Khóc của Inrasara cho thấy bằng cách nào nỗi đau có thực và nỗi đau tưởng tượng của những con trâu thấm đẫm thời thơ ấu của người kể truyện, như thể có một ô cửa ma thuật giữa tâm hồn của người kể và nỗi đau của những con trâu thuộc sở hữu của gia đình đó.”
Bạn có thể đọc thêm về thơ Tân Hình Thức của Inrasara xin mời vào trang http://inrasara.com/
Cảm ơn thi sĩ, cảm ơn ngôn ngữ, đẹp biết là bao đời này.
Xin trích nơi đây để thấy được một ngôn ngữ đẹp linh dị của thi sĩ Inrasara. Bài thơ tựa đề là Trâu Khóc... Phải rất hiếm, người ta mới thấy trâu khóc, nhưng thực sự là có chuyện trâu biết khóc.
Xin mời đọc như sau.
TRÂU KHÓC
Những con trâu khóc vào đời tôi. Chàng
Mok hiên ngang một cõi dẫn đàn qua
đồi cọp tát phải mông xe cam nhông
chở về bỏ cỏ nó khóc tin mình
.
sắp chết, cha đào hố sâu lút đầu
chôn với đám lá, mẹ khóc. Đúng năm
sau cái Jiơng già đứng khóc nhìn cháu
chắt trận dịch sáu hai dắt đi trống
.
chuồng cô đơn với mấy cu con ngồi
khóc. Cu Pac sừng dài oanh liệt mỗi
mùa cạ gẫy hai đầu cày, cha qua
ngoại cậu út hú mấy chú trói đè
.
ra cưa mất gần nửa sừng trái, nó
khóc điên dại giẫy đành đạch như hôm
bị thiến, còn hơn thiến trông chả giống
ai, cha về nó khóc. Bạn đi cặp
.
nàng Pateh mãi khóc cho dáng đẹp rất
đực của mình, cha bắt kéo xe đỡ
riết thành quen, chúng bạn quên mất nó
cái, có mỗi nó nhớ mình cứ trinh
.
dù đã qua đi sáu mùa rẫy, nó
khóc không nước mắt. Những con trâu khóc
ướt tuổi dại tôi.
Trên trang nhà của thi sĩ Inrasara cũng ghi lời bình của thi sĩ Tom Riordan:
“Trâu Khóc của Inrasara cho thấy bằng cách nào nỗi đau có thực và nỗi đau tưởng tượng của những con trâu thấm đẫm thời thơ ấu của người kể truyện, như thể có một ô cửa ma thuật giữa tâm hồn của người kể và nỗi đau của những con trâu thuộc sở hữu của gia đình đó.”
Bạn có thể đọc thêm về thơ Tân Hình Thức của Inrasara xin mời vào trang http://inrasara.com/
Cảm ơn thi sĩ, cảm ơn ngôn ngữ, đẹp biết là bao đời này.
Gửi ý kiến của bạn