Hôm nay,  

Chợ Bến Thành – Sài Gòn

18/10/201400:00:00(Xem: 5710)
Sáng hôm nay tôi lại thấy muốn ra giữa chợ Bến Thành mà ngắm, ở đây có thể quan sát mọi thứ. Tôi đứng thật lâu ngay Cổng Nam bên trên có ghi CHỢ BẾN THÀNH, lách mình xa xa để xem lại cho rõ có đúng những con chữ trên không! Rồi quan sát có cô ca sĩ Cẩm Nhung ngồi đâu đây ngày nào năm xưa, tôi định thần… lại với những ký ức xa xăm chuyện đầu đường thương xó chợ. Nhưng rồi tự an ủi biết đâu như thế mà hay, con người vẫn luôn còn nhớ về quá khứ và còn có lòng trắc ẩn dù chuyện đã xa xăm!

Bước ra giữa Công trường Quách Thị Trang, dưới chân tượng đài Đức Trần Nguyên Hãn, hòa mình với dòng người có thể là Việt kiều, hay những người từ các tỉnh về đây…ai cũng thích chụp hình lưu niệm, tôi nghĩ bụng giá nơi đây trở thành như công viên Hey Park bên Anh…cả nước Việt Nam này không có tự do, dân chủ nhưng chỉ một chỗ này cũng được để mọi người dân có quyền phát biểu… có lẽ chỗ này sẽ không thể chen chân…Suy nghĩ đôi dòng, tôi cũng bắt đầu chụp hình bằng ký ức… vì nơi đây sắp bị dẹp bỏ để làm ga tàu điện ngầm.

Nhìn toàn cảnh quanh Công trường Quách Thị Trang, đó là bức tranh tổng thể thật đầy đủ về nếp sống nếp nghĩ của người Việt Nam hôm nay. Trước khi trở lại chợ Bến Thành kìa là Bệnh viện Sài Gòn, vừa là bệnh viện mắt, cấp cứu, phòng khám chữa bệnh đa khoa…vừa là tiệm bán thuốc với những dấu thập đỏ cứu người tùm lum…Rồi đến khách sạn, nhà hàng, cây xăng, bến xe buýt trung tâm thành phố…với đầy những bảng hiệu từ trên cao tới thấp lè tè của các công ty điện tử, kem đanh răng, cũng như nếu mỏi mệt cho đủ loại thuốc dán và rượu cao hổ cốt…Sài Gòn đẹp lắm Sài Gòn không thiếu chi!

Nhưng vẫn còn thiếu trầm trọng trong hai chữ văn minh với sự biết dừng lại, civilisation, cest autonome - hãy cất đi những câu khẩu hiệu lạc lõng màu đỏ chói như “Không Có Gì Quý Hơn Độc Lập Tự Do”. “Sống, Lao Động và Học Tập Theo Gương Bác Hồ Vĩ Đại,” v.v…Về mặt hình thức nó không giống ai vì những bảng hiệu chung quanh bằng điện tử rất văn minh, còn kia sè sè những tấm bảng bên đường Khu Phố Văn Hóa khiến khi mắc tè người ta tìm chỗ nào dễ tránh mặt để núp, đó là chỗ thích hợp nhất và thực tế những bảng hiệu hô hào kia ngày nay đều ngược với cuộc sống !

Những bảng hiệu nhố nhăng hỗn tạp khi ta dừng chân thật lâu và nghiệm từng mẫu quảng cáo, điều đó nói lên những gì pha tạp rất lộn xộn trong nền kinh tế hội nhập của Việt Nam hôm nay…chỉ cần một cơn mưa nhỏ của Sài Gòn chung quanh bùng binh trước chợ đã không thoát nước kịp và dưới chân công trường những luống hoa quá đơn điệu nghèo nàn với chính yếu là mồng gà, các loài hao cúc, hoa mười giờ!

Vào giờ hành chánh của buổi sáng, nhưng thanh niên trai trẻ đi ngoài đường nhiều hơn ai hết, ngoại trừ những du khách nước ngoài, và số người tại trung tâm chợ Bến Thành này thật đông đúc… nói lên nghề chạy dịch vụ là chính, nó cũng phù hợp với con số gần 90% giới trẻ ngày nay không có nghề nghiệp kể cả khi học học xong phổ thông không biết tôi có thể làm được những gì? Và xong đại học tôi không biết sẽ làm việc gì? Đó là thảm trạng của nền giáo dục thiếu hướng nghiệp Việt Nam hiện tại! Các báo vừa đưa tin có một em trúng tuyển vào đại học văn hóa, nghệ thuật với môn văn chỉ có 1,5 điểm…nhưng vẫn trúng tuyển vì có lẽ nghệ thuật cao…nhưng rồi ra việc ứng xử sáng tác sắp tới sẽ không là tiếng Việt nữa!

Trở lại các cổng của chợ Bến Thành, từ Nam ra Bắc, từ Đông sang Tây, nơi các cổng đều có những bác xe ôm đứng chờ khách, hoặc những chiếc taxi nhất là xe kéo xích lô tân trang để chở khách nước ngoài có lẽ vì hiếu kỳ, nhất là với Tây ba lô…Tất cả các bác tài cũng như những người phụ nữ bán hàng nơi các cửa chợ đều biết nói tiếng Anh, tất nhiên chỉ là tiếng bồi, hay gọi là mot à mot. Nhưng dù sao cũng là điều đáng mừng trong giao tiếp để mưu sinh thời hội nhập!

Dừng lại nơi một góc tường nói chuyện với người xe ôm có lẽ thổ địa ở đây tôi bắt chuyện Ngày xưa thời tôi trước 1975, chợ Bến Thành qui tụ những tay móc túi tầm cở quốc tế dữ dằn lắm, không biết bây giờ có còn hay không?Ông bạn trả lời: không thua kém gì đâu mà còn tinh vi hơn thế nữa, rồi anh ta cười chỉ tay ra giữa công trường nơi có hình ông Hồ đang chống nạnh mà người dân Sài Gòn gọi là đang đứng chửi thề… Những viên thu thuế ở đây ăn khiếp đảm lắm Và tôi hỏi tiếp Thế còn chị em buôn bán có còn thách giá cao trên trời với khách lạ… Ông ta trả lời Chuyện đó là truyền kiếp của Bến Thành Nếu không thách giá cao, khách ra về không bị hố thì không phải Bến Thành… Ông ta còn tiếp bây giờ Thầy giáo còn phải biết nói láo để kiếm tiền quý hồ chuyện đi buôn… Ông ở nước nào về đây hay từ ngoài hành tinh… Cả hai cùng cười, may là tôi cũng ăn mặc lịch sự dù kiếm chuyện lang thang không khác Ông Bùi Giáng.


Bây giờ mới là chỗ quan trọng của chuyến dã ngoại này vì lúc nào cũng được các anh mặc thường phục bảo vệ thật kỹ, nói rõ là công an chìm đó, đến nỗi cô con gái tôi bảo chú này cứ thường theo Ba hay chú này lạ thật vừa chạy xe mà cứ nhìn Ba rẽ hướng nào… Tôi đứng bên một thùng rác thật lâu và tính ra liên tục có người đến lục ra hoặc thu lại thức ăn thừa rồi ăn nhanh tại chỗ hoặc nếu không còn gì thì nhặt ve chai bao bì…Họ là những người mẹ dẫn theo theo các con mọn, hay bọn trẻ lang thang đi một mình! Tôi cũng nghe nói có nhiều thương binh của chế độ miền Nam kể cả miền Bắc…sống lẩn quất nơi đây rất nhiều nhưng nay nhìn toàn cảnh sáng nay không thấy hay nhờ báo chí lên tiếng quá nhiều mà chính sách với những người thương tật có khác? Những hành khách ăn xin cũng không còn nữa nhưng chuyển sang hình thức bán vé số với cách bán như buộc khách phải mua…

Người bạn xe ôm còn cho tôi biết từ 6 giờ chiều đầy những cô gái dựa tường trên những cửa chợ, ăn mặc thừa thịt thiếu vải nhìn vào là biết ngay Sài Gòn về đêm và trên những con đường khắp Hòn Ngọc Viễn Đông nay là vậy – người ngọc, ngọc người và cũng đầy nọc độc của thời thượng Sida!

Hàng hóa mỹ thuật gồm những đồ lưu niệm của Việt Nam trưng bày tại đây không có gì đặc biệt ngoài điêu khắc thủ công nhưng rất thô sơ của loại hình nghệ thuật này, chỉ có hàng tóc giả là đông khách nhất vì giới trẻ thì thích kiểu tóc Hàn quốc dựng đứng hoặc chĩa lên và tiện nhất vẫn cho những người tóc rụng hói đầu vì tuổi càng cao thường không còn mấy sợi…nhanh chóng chỉ cần chụp lên là trở nên trẻ trung với giá chỉ thường 10USD!

Nhìn du khách và ngoảnh lại bên các thùng rác, thật đúng là những cảnh đời đầy nước mắt, dường như họ cũng không còn lệ rơi khi từ những vùng nông thôn xa xôi mà lên được đến đây để ăn mày, khuôn mặt người nào ngay cả trẻ em cũng thấy như chai ra, trong lãnh vực chính trị gọi cho đúng từ là mặt dạn mày dày nó có ký hiệu là MD2…Kìa "Kẻ ăn không hết, người lần không ra", trước mắt nhiều trẻ đang bị ép ăn đủ thứ còn chẳng chịu ăn, ép học chẳng buồn học, còn những trẻ bất hạnh kia thiếu thốn đủ đường, cơm không đủ mà ăn, áo không đủ mặc…

Tôi cũng nhìn quanh xem có các hội chứng về những hành vi quái dị đang diễn ra ở Hà Nội hay không như lạy gối bông khi một chàng trai đội gấu bông trên đầu đứng giữa phố và một nhóm người quỳ gối hì hục... vái lạy (!). Hoặc tổ chức một “trò gây cười tập thể” bằng cách huy động hàng chục thành viên đứng nắm tay nhau thành vòng tròn, đi được một lúc rồi bỗng dưng... ngã đùng xuống đất!

Tất cả không phải là sự điên rồ của các bạn trẻ, nhưng có thể hiểu khi có người hỏi triết gia Kant: Có nên theo tôn giáo nào hay không? Ông chần chừ một chút và nói: Người phàm nên có tôn giáo. Các em đang đi tìm thần tượng cho chính mình, hoặc chính mình là thần tượng!

Thích phê phán là quyền của mỗi người, nhưng biểu hiện thể hiện giới trẻ đang khát khao đi tìm lại những giá trị dù đó là vật thần cũng là điều đáng mừng khi lương tri bắt đầu thức tỉnh! Còn hơn cứ ngu muội phải thờ những vật người – người nhưng mang tâm tính thú!

Sự có mặt trong cuộc đời của mỗi cá nhân là một niềm vui, chứng minh không ai trong nhân loại muốn chết, lời Chúa phán Tóc trên đầu các ngươi cũng đã đếm hết rồi, nhưng con người có thể mang lại hạnh phúc cho nhau khi tạo niềm vui như gần 2.000 người “dắt chó tàng hình” đi dạo... Improv Everywhere là kiểu làm trò khác người tập thể chuyên thực hiện những trò lừa hài hước do một hội cùng tên thành lập tại New York năm 2001 với mục đích gây vui nhộn cho mọi người luôn thu hút lượng truy cập xem clip lên đến hàng triệu lượt trên trang web của hội và cả YouTube. Vì quả thật những con chó luôn trung thành, nhưng phản xạ có điều kiện và Hữu thể có ý thức trong ước mơ biết trung thành khi nào không cần phải trung thành với ai, cái gì?

Những người phụ nữ trong và ngoài chợ qua lại nơi đây đều như muốn để cả phần trên của bộ ngực phơi ra bên ngoài như một mốt cần khi giao dịch, nhưng họ đã quên nguồn sống của người mẹ cho hết ra bên ngoài sẽ còn đâu để con cháu được hưởng nguồn tài nguyên từ những dòng suối vô tận đã hun đúc nên bao anh hùng của dân tộc này.

Nguyễn Quang

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Xuất hiện gần đây trong chiến dịch tranh cử tổng thống, Donald Trump, ứng cử viên đảng Cộng hòa, đã lên tiếng đe dọa là sẽ không bảo vệ cho các đồng minh thuộc khối NATO trong trường hợp bị Nga tấn công. Ý kiến này đã dấy lên một cuộc tranh luận sôi nổi tại châu Âu, vì có liên quan đến việc răn đe Nga và ba kịch bản chính được đề cập đến khi Donald Trump trở lại Nhà Trắng vào năm 2025 là liệu Liên Âu có nên trang bị vũ khí hạt nhân chăng, Pháp có thể tích cực tham gia không và Đức nên có tác động nào.
Tôi không biết chính xác là Văn Trí đã đặt chân đến Đà Lạt tự lúc nào nhưng cứ theo như ca từ trong nhạc phẩm Hoài Thu của ông thì Cao Nguyên Lâm Viên ngày ấy vẫn hoang vu lắm. Ngoài “núi rừng thâm xuyên”, với “lá vàng rơi đầy miên man”, cùng “bầy nai ngơ ngác” (bên “hồ thu xanh biếc”) thì dường như không còn chi khác nữa! Từ Sài Gòn, khi tôi được bố mẹ “bế” lên thành phố vắng vẻ và mù sương này (vào khoảng giữa thập niên 1950) thì Đà Lạt đã bị đô thị hóa ít nhiều. Nơi đây không còn những “bầy nai ngơ ngác” nữa. Voi, cọp, heo rừng, beo, báo, gấu, khỉ, vượn, nhím, mển, gà rừng, công, trĩ, hươu, nai, trăn, rắn, sóc, cáo, chồn… cũng đều đã biệt tăm. Người Thượng cũng ở cách xa, nơi miền sơn cước.
Vi hiến có nghĩa là “vi phạm” hay đi ngược lại những gì Hiến Pháp (HP) quy định. HP không có gì là cao siêu hay quá bí ẩn. Hiến Pháp trong bản chất chỉ là một bộ luật. Sự khác biệt chỉ là: HP là một bộ luật nền tảng hay nôm na là “luật mẹ”. Không những không cá nhân hay hữu thể pháp lý nào trong xã hội, kể cả hành pháp (tức chính phủ) được quyền vi phạm HP, mà không một luật pháp nào của lập pháp (tức quốc hội) được quyền vi phạm HP cả...
Đảng Cộng sản Việt Nam sẽ tiếp tục đi theo đường mòn Chủ nghĩa đã lu mờ trong thưc tế và thất bại trong hành động tại Đại hội đảng kỳ 14 vào tháng 1 năm 2026. Khẳng định này của ông Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư đảng là bằng chứng cho tính chai lỳ, chậm tiến và lạc hậu, không phải của riêng ông mà toàn đảng...
Thứ Bảy 24/2/2024 đánh dấu hai năm kể từ khi Nga phát động cuộc chiến tranh xâm lược toàn diện nước Ukraine. Cuộc xung đột đang lâm vào tình trạng bế tắc và ngày càng tàn khốc. Nhân dịp này ông Nick Schifrin, một phát thanh viên của kênh truyền hình PBS, đã tổ chức một buổi thảo luận bàn tròn về hiện tình của cuộc chiến, nó có thể đi đến đâu và chính sách của Hoa Kỳ đối với Ukraine sẽ ra sao. Hiện diện trong buổi thảo luận có các ông Michael Kofman, John Mearsheimer và bà Rebeccah Heinrichs...
Đôi lời từ tác giả: “Sẽ có nhiều người không thích bài viết này. Họ sẽ cảm thấy bị công kích và rằng thật bất công. Phản ứng càng mạnh mẽ càng cho thấy nỗi sợ hãi về chủng tộc đã cắm rễ sâu vào nền chính trị Hoa Kỳ, và sẽ tồn tại mãi.” Tầm quan trọng của vấn đề chủng tộc trong nền chính trị của chúng ta được thể hiện rõ ràng qua chiến dịch tranh cử tổng thống hiện tại. Khẩu hiệu (slogan) đình đám nhất là từ chiến dịch tranh cử của Donald Trump: “MAGA” – Make America Great Again (Làm cho nước Mỹ vĩ đại trở lại). Ý của slogan này là Hoa Kỳ đã từng rất vĩ đại, nhưng đã và đang đánh mất hào quang của mình.
Sau 11 năm chống Tham nhũng (2013-2024) nhưng Tham nhũng cứ trơ ra cười vào mũi Đảng là tại sao?
Thời gian gần đây, những người thương vay khóc mướn ở Việt Nam thường đem vấn đề Chủ nghĩa Xã hội và đảng có quyền một mình lãnh đạo ra hù họa dư luận. Tuy nhiên, càng vênh váo và cù nhầy bao nhiêu lại càng lâm vào thế bí. Những bài viết không trả lời được câu hỏi: Ai đã trao quyền lãnh đạo cho Đảng, và tại sao Đảng sợ Dân chủ đến thế?
Cận Tết năm Thìn, Marianne Brown (Guardian Weekly) có bài “Vietnam’s parents want a dragon son.” Trời! Tưởng gì, chớ cả Tầu lẫn Ta ai mà không muốn có con trai tuổi Rồng. Nhâm Thìn, tất nhiên, lại càng bảnh dữ nữa. Nam nhâm nữ quí thì sang mà lị. Theo tuviso.com: “Tuổi Nhâm Thìn có nhiều hy vọng tốt đẹp về vấn đề tình duyên và tương lai về cuộc sống, có phần tốt đẹp về tình cảm và tài lộc, vào trung vận và hậu vận thì được nhiều tốt đẹp về hạnh phúc, công danh có phần lên cao.”
Một quan điểm lạc quan đang dấy lên trong hàng ngũ Lãnh đạo đảng CSVN khi bước vào năm 2024, nhưng thực tế tiềm ẩn những khó khăn chưa lường trước được...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.