Hôm nay,  

In-N-Out, Bí Quyết Thành Công

03/04/201300:00:00(Xem: 5410)
Ra đời và hoạt động mạnh tại California rồi mở rộng sang vài tiểu bang lân cận, In-N-Out không phải là một tân binh trong kỹ nghệ fast food, nhất là với những người sang California và có để ý đến sự hiện diện rộng rãi của nó tại các thành phố chính. Nếu thực khách ăn qua đều có cảm tình với In-N-Out, từ chiếc bánh cho đến khung cảnh khoáng đạt, tươi sáng và những nhân viên phục vụ trẻ trung, luôn tươi cười của tiệm, thì giới đầu tư, tài chính hay đại học đã xem mô hình thương mại của In-N-Out là một mô hình khá thú vị, đầy hiệu quả và thành công. Đặc biệt khi người ta biết rằng, tiền thân của hệ thống In-N-Out hiện nay chỉ là một quầy bán hamburger của một cặp vợ chồng trẻ tự tay làm và bán cho thực khách để rồi lập nên một "đế chế" có tiếng tăm như hiện nay.

Khi In-N-Out đến với Texas lần đầu tiên và đồng loạt khai trương hai tiệm hamburger tại Frisco và Allen vào năm 2011, đã có thực khách cắm trại trước tiệm đêm trước để được là người khách đầu tiên của Texas ăn chiếc bánh của tiệm và các thực khách khác phải xếp hàng ba tiếng đồng hồ trong ngày khai trương. Không chỉ tại Allen, mà hầu hết các tiệm tiếp theo của In-N-Out khai trương trong khu vực Dallas-Fort Worth gần hai năm qua, tính đến nay là 18 tiệm, cũng đều có những hàng rồng rắn thực khác xếp hàng hai đến ba tiếng trong ngày khai trương. Bỏ qua một loại "văn hóa" sắp hàng để được là một trong những người đầu tiên thưởng thức món ăn, mua sắm cuốn sách, món hàng hay xem một bộ phim... của dân Mỹ, In-N-Out cũng có những điều đặc biệt và tiếng tăm lan truyền để thực khách làm những điều này. Chưa thể nào so sánh hay cạnh tranh được với McDonald's, nhưng bất cứ nơi nào một tiệm In-N-Out mở ra, nó lấy mất đi một số thực khách quen thuộc của McDonald's cùng các hệ thống hamburger đã hoạt động lâu đời khác. Người ta đến với In-N-Out với cái nhìn khác hơn về kỹ nghệ fast food: một loại "homemade", một loại hamburger gần gũi, được quảng cáo rằng thực phẩm như thịt, xà lách, khoai tây... đều là tươi sống chứ không phải hàng đông lạnh. Và đúng như nhận xét hay cảm nhận của những người đã ăn qua In-N-Out, hamburger của nó "juicy" hơn, mềm mại hơn một số tiệm trên thị trường, nếu đã từng ăn quen các loại hamburger khác nhau.

Như các hệ thống thương mại dây chuyền khác tại Mỹ, các tiệm In-N-Out được xây dựng theo cùng một mô hình tương tự dựa trên ba nền màu chủ đạo: trắng-đỏ-vàng. Tiệm sơn màu trắng trong và ngoài, tương tự như đồng phục nhân viên. Logo chính và mái ngói thì màu đỏ, tương tự như nón nhân viên đội, cùng các chiếc dù trắng-đỏ xinh xắn phía ngoài. Và màu vàng được tô điểm xen kẽ hoặc mái hiên cùng mũi tên cắt ngang hàng chữ logo. Nếu mặt tiền của các tiệm In-N-Out có thể có những khác biệt vì buộc phải tuân theo các quy luật và kiến trúc của chính quyền sở tại và có thêm vài cây cọ cao, thì hầu hết nội thất tiệm đều có chung một bản thiết kế giống nhau. Nhưng điểm đặc biệt cũng là điều hiệu quả và thành công của In-N-Out là thực đơn "nhất y nhất quỡn" đơn giản của nó: một thứ burger duy nhất với ba loại hoặc thường, có thêm cheese hoặc có phần thịt đôi (double). Chỉ chừng đó. Nhưng lại tạo ra một khẩu vị đặc biệt cho các thực khách trung thành. Và dường như có một sự ngấm ngầm trong tuyển mộ nhân viên, phần lớn các nhân viên, ít nhất trong khu vực Dallas-Fort Worth đều còn trẻ, cả nam hay nữ đều khá dễ ưa và luôn cười chào khách hàng. Mức lương $10 khởi đầu của In-N-Out xem ra cũng khá cao so với các công việc tương tự của các hệ thống fast food khác.

In-N-Out là một cuộc lập nghiệp đáng ngưỡng mộ như nhiều dòng họ triệu phú Mỹ khác. Ra đời năm 1948 tại Baldwin Park thuộc ngoại ô Los Angeles, California, In-N-Out là một quầy bán hamburger bình thường bên đường do một cặp vợ chồng là Harry và Esther Snyder ở độ tuổi ba mươi làm chủ và tự nướng thịt, làm hamburger cho khách. Từ một quầy bán hamburger, cặp vợ chồng đã tạo dựng được một thương hiệu lên đến hệ thống 18 tiệm tại California. Khi ông Snyder qua đời năm 1973, hai con trai ông thay cha để tiếp tục điều hành và phát triển In-N-Out. Người con thứ Rich Snyder chỉ mới 24 tuổi đã tiếp tục mở rộng In-N-Out đến 93 tiệm cho đến khi qua đời năm 1993 vì tai nạn máy bay ở tuổi 41. Người anh cả, Guy Snyder, người con trai duy nhất còn lại của dòng họ Snyder tiếp tục điều hành và mở thêm gần 50 tiệm, rồi cũng qua đời sáu năm sau, chưa đến tuổi 50, để người mẹ đành phải gánh vác cơ đồ mà vợ chồng bà đã gầy dựng nhưng thiếu người kế thừa. Nhưng hồi giữa tháng qua, theo phát hiện của hãng tin tài chính Bloomberg News, thì té ra người kế thừa, đang nắm giữ chức vụ Chủ Tịch kiêm Tổng Quản Trị của In-N-Out là Lynsi Torres, chỉ mới 30 tuổi và người con gái của Guy Snyder là người duy nhất kế thừa toàn bộ gia sản của dòng họ, trở thành nữ tỉ phú Mỹ trẻ nhất hiện nay khi toàn bộ giá trị của In-N-Out được ước tính vào khoảng 1.1 tỉ đô la. Cô là một người khép kín, tránh xa giới truyền thông cũng như ít lộ diện trong giới chủ nhân các hệ thống fast food nên khá ít người biết đến dù đã âm thầm điều hành hệ thống này trong thời gian qua.

In-N-Out đi theo con đường chủ sở hữu, không cổ phần hóa như các đại công ty khác mà chỉ có duy nhất một chủ nhân. Trị giá 1.1 tỉ đô la cho 282 tiệm đang hoạt động hiện nay tại 5 tiểu bang Tây Nam Hoa Kỳ, tính ra mỗi tiệm In-N-Out trị giá khoảng gần 4 triệu đô la. Nhưng giới phân tích tài chính và kỹ nghệ nhà hàng ước tính việc quản trị hiệu quả của In-N-Out có thể đem về mức lợi nhuận đến 20% mỗi năm, một tỉ lệ khá cao cho các hệ thống tương tự. Dù lợi nhuận nhưng việc mở rộng hoạt động của In-N-Out là một việc được tính toán rất cẩn trọng, một phần vì hệ thống này chỉ mở trong phạm vi mà xưởng cung cấp thịt của nó có thể vận chuyển đến các tiệm mỗi ngày. Như khi mở rộng đến Texas, In-N-Out đã cho xây dựng một xưởng chuẩn bị thịt, xà-lách... ngay tại Texas, là xưởng thứ hai sau xưởng chế biến tại California, để cung cấp cho các hệ thống tiệm tại Texas hoặc các tiểu bang lân cận mà In-N-Out nhắm mở rộng đến. Mô hình hoạt động của In-N-Out từng được đại học Thương Mại thuộc Viện Đại Học Harvard lấy làm mô hình nghiên cứu để giảng dạy cho sinh viên và chính tỉ phú Warren Buffet từng ngỏ lời là ông muốn mua lại và sở hữu hệ thống tiệm này.

Người ta đặt ra câu hỏi: đâu là bí quyết thành công của In-N-Out và tại sao thực khách lại đặc biệt yêu thích nó? Khi như đã nói bên trên, mỗi một tiệm khai trương đều là một sự kiện đặc biệt ngay tại khu vực tiệm mới, được giới truyền thông đưa tin và giới chính quyền thành phố rất ủng hộ. Và thực khách một khi đã thích với khẩu vị của nó lại đặc biệt trung thành. Câu trả lời về bí quyết của In-N-Out là... chẳng có bí quyết hay bí mật gì trong thực đơn của mình, dù chúng đơn giản gấp nhiều lần so với thực đơn của các hệ thống hamburger khác. Mà sự thành công của nó chỉ ở những điều rất căn bản: đem đến cho thực khách những chiếc bánh tươi mới, được các nhân viên nhã nhặn, tươi cười phục vụ tại một môi trường thật vệ sinh. Dẫu là những điều căn bản và khá đơn giản, nhưng rất tiếc rằng không phải tiệm ăn nào cũng làm được điều này.

Đinh Yên Thảo

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Khi nhận xét về chính trị tại Việt Nam, không những các quan sát viên quốc tế mà ngay cả nhân dân đều băn khoăn trước câu hỏi: dưới chế độ CSVN, cả quân đội lẫn công an đều là những công cụ bảo vệ cho đảng và chế độ, nhưng tại sao thế lực của công an và đại tướng công an Tô Lâm lại hoàn toàn lấn át quân đội như thế?
Có nhiều chỉ dấu Chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ đã “lọt vào mắt xanh” Trung Quốc để giữ chức Tổng Bí thư đảng CSVN thay ông Nguyễn Phú Trọng nghỉ hưu. Những tín hiệu khích lệ đã vây quanh ông Huệ, 66 tuổi, sau khi ông hoàn tất chuyến thăm Trung Quốc từ 7 đến 12/04/2024.
“Hủ cộng”, tôi có thể hợm mình tuyên bố, với sự chứng thực của Google, là do tôi khai sinh trong khi mấy lời cảm thán tiếp nối là của Tố Hữu khi nhà thơ này, nhân chuyến thăm viếng Cuba, đã tiện lời mắng Mỹ: “Ô hay, bay vẫn ngu hoài vậy!” Gọi “khai sinh” cho hách chứ, kỳ thực, chỉ đơn thuần là học hỏi, kế thừa: sau “hủ nho”, “hủ tây” thì đến “hủ cộng”. “Hủ nho”, theo Việt Nam Tự Điển của Hội Khai Trí Tiến Đức, là “nhà nho gàn nát”, chỉ giới Nho học cố chấp, từng bị những thành phần duy tân, đặc biệt là nhóm Tự Lực Văn Đoàn, nhạo báng sâu cay vào thập niên 1930. Nếu “hủ nho” phổ biến cả thế kỷ nay rồi thì “hủ tây”, có lẽ, chỉ được mỗi mình cụ Hồ Tá Bang sử dụng trong vòng thân hữu, gia đình. Hồ Tá Bang là một trong những nhà Duy Tân nổi bật vào đầu thế kỷ 20, chủ trương cải cách theo Tây phương nhưng, có lẽ, do không ngửi được bọn mê tín Tây phương nên mới có giọng khinh thường: "Chúng nó trước hủ nho giờ lại hủ tây!" [1]
Mới đấy mà đã 20 năm kể từ khi đảng CSVN cho ra đời Nghị quyết 36 về “Công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài” (26/03/2004-26/03/2024). Nhưng đâu là nguyên nhân chưa có “đoàn kết trong-ngoài” để hòa giải, hòa hợp dân tộc?
Cả Hiến Pháp 2013 và Luật Công An Nhân Dân năm 2018 đều quy định công an nhân dân là lực lượng bảo đảm an toàn cho nhân dân và chống tội phạm. Tại sao trên thực tế nhân dân Việt lại sợ hãi công an CSVN hơn sợ cọp?
Càng gần các Hội nghị Trung ương bàn về vấn đề Nhân sự khóa đảng XIV 2026-2031, nội bộ đảng CSVN đã lộ ra vấn đề đảng viên tiếp tay tuyên truyền chống đảng. Ngoài ra còn có hiện tượng đảng viên, kể cả cấp lãnh đạo chủ chốt đã làm ngơ, quay mặt với những chống phá Chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Cộng sản Hồ Chí Minh...
Hí viện Crocus City Hall, cách Kremlin 20 km, hôm 22 tháng O3/2024, đang có buổi trình diển nhạc rock, bị tấn công bằng súng và bom làm chết 143 người tham dự và nhiều người bị thương cho thấy hệ thống an ninh của Poutine bất lực. Trước khi khủng bố xảy ra, tình báo Mỹ đã thông báo nhưng Poutine không tin, trái lại, còn cho là Mỹ kiếm chuyện khiêu khích...
Khi Việt Nam nỗ lực thích ứng với môi trường quốc tế ngày càng cạnh tranh hơn, giới lãnh đạo đất nước đã tự hào về “chính sách ngoại cây giao tre” đa chiều của mình. Được Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN), thúc đẩy từ giữa thập niên 2010, ý tưởng là bằng cách cân bằng mối quan hệ của Việt Nam với các cường quốc – không đứng về bên nào, tự chủ và thể hiện sự linh hoạt – nó có thể duy trì sự trung gian và lợi ích của mình, đồng thời tận dụng các cơ hội kinh tế do tình trạng cạnh tranh của các đại cường tạo ra
Cộng sản Việt Nam khoe có tự do tôn giáo ở Việt Nam, nhưng Hoa Kỳ và Thế giới nói “rất hạn chế”, tùy nơi và từng trường hợp. Tình trạng này đã giữ nguyên như thế trong những báo cáo trước đây của cả đôi bên. Nhưng tại sao Hoa Kỳ vẫn liệt Việt Nam vào danh sách phải “theo dõi đặc biệt”...
Đến giữa tháng 3 năm nay, hầu hết chúng ta đều thấy rõ, Donald Trump sẽ là ứng cử viên tổng thống của đảng Cộng Hòa và Joe Biden là ứng cử viên tổng thống của Democrat. Ngoại trừ vấn đề đột ngột về sức khỏe hoặc tử vong, có lẽ sẽ không có thay đổi ngôi vị của hai ứng cử viên này. Hai lão ông suýt soát tuổi đời, cả hai bộ não đang đà thối hóa, cả hai khả năng quyết định đều đáng nghi ngờ. Hoa Kỳ nổi tiếng là đất nước của những người trẻ, đang phải chọn lựa một trong hai lão ông làm người lãnh đạo, chẳng phải là điều thiếu phù hợp hay sao? Trong lẽ bình thường để bù đắp sức nặng của tuổi tác, con đường đua tranh vào Tòa Bạch Ốc, cần phải có hai vị ứng cử viên phó tổng thống trẻ tuổi, được đa số ủng hộ, vì cơ hội khá lớn phải thay thế tổng thống trong nhiệm kỳ có thể xảy ra. Hơn nữa, sẽ là ứng cử viên tổng thống sau khi lão ông hết thời hạn bốn năm. Vị trí và vai trò của nhân vật phó này sẽ vô cùng quan trọng trong lần tranh cử 2024.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.