Ngay ngày đầu tiên đã có một số tranh bán được.
Ngày Chủ Nhật 31-5-2015 đông hơn hôm Thứ Bảy 30-5-2015, vì trùng hợp với Đại Lễ Phật Đản.
Nhà văn Trịnh Gia Mỹ, người giúp thực hiện phòng tranh, nói rằng Hòa Thượng Thích Quảng Thanh, Viện chủ Chùa Bảo Quang (713 N. Newhope St., Santa Ana CA 92703), tận tâm treo từng tấm tranh một. Đích thân Thầy Thích Quảng Thanh sắp xếp phòng tranh, và để cho mức độ ánh sáng thích hợp với từng tấm tranh. Điều này deẽ hiểu, bản thân Thầy cũng là một họa sĩ.
Nhân Đại lễ Đản sinh Phật lịch 2559 (31 tháng Năm, 2015), tại Trung Tâm Văn Hóa chùa Bảo Quang, trên 70 bức tranh sơn dầu và acrylic của 2 họa sĩ Hồ Anh và Khánh Trường sẽ được trưng bày trong triển lãm mang chủ đề Pure Land (Cõi Tịnh).
Họa sĩ Khánh Trường giải thích về đợt tranh này:
“...Chữ PURE LAND ám ảnh tôi nhiều tháng, nhiều năm, cho đến một hôm tôi chợt tự hỏi: - Vẽ được chăng ý niệm này? Vẽ được cũng có nghĩa nhích lại gần hơn, dù chỉ một vài phân, trên con đường thăm thẳm vạn dặn dẫn đưa về Cõi Tịnh Độ. Một vài phân, tất nhiên sẽ chả là gì cả. Nhưng đó là ý hướng tốt lành. Với tuổi đời hiện tại, và bệnh tật mỗi ngày thêm trầm trọng, tôi hiểu rất rõ, sẽ không còn xa nữa sẽ đến điểm chung cuộc, cho nên nếu luôn nuôi trồng được những ý hướng tốt lành, ngày nào còn thở, thì một cách nào đó, đã tạo được cho bản thân một nơi trú ẩn an bình, một CÕI TỊNH ĐỘ ngay trong hiện kiếp.
Tôi bắt đầu loạt tranh mang chủ đề CÕI TỊNH. Đồng thời tôi cũng chợt nhận ra, vẽ về chủ đề này không khó như tôi tưởng. Bởi chưng, mọi sự vật, ý tưởng trong cuộc đời này, trong tâm hồn ta, đều do chính ta phóng chiếu, soi rọi, tạo tác. Đục, trong, sạch, bẩn đều do chính ta chọn lựa cách nhìn ngắm, tư duy, hành động....”
Trong khi đó, họa sĩ Hồ Anh giải thích về tranh của ông:
“...từ khi khởi nghiệp đến bây giờ, mỗi sang tác của tôi đều mang ý hướng tốt lành, lạc quan và yên bình. Triết lý nhân sinh ngoài đời thường cũng như trong sáng tác của tôi khá giản dị, rất gần với thế giới “Cõi tịnh” mà Khánh Trường đã viết, và vẽ. Gần trọn kiếp người, càng lúc tôi càng nhận rõ một điều rất quen thuộc của Phật giáo, nói riêng, và các tôn giáo khác, nói chung, thường đề cập đến là tiếng tăm, tiền bạc, quyền lực…, chỉ là những thứ vô thường... Rốt cuộc, tất rồi cũng bị ném trả về con số không. Cát bui! Vậy thì, giữa hai bờ sinh tử vốn đầy hỉ nộ ái ố vô nghĩa đó chúng ta phải sống cácn nào để thân, tâm ta, trong từng sát na, có được sự nhẹ nhàng nhất, thoải mái nhất.”
Tranh của Khánh Trường và Hồ Anh trong đợt này là một dấu môc lớn vừa trong bút pháp, vừa trong triêt lý ẩn tàng. Nhà văn Phan Tấn Hải nhận định rằng đợt tranh này, cả 2 họa sĩ đã tụự thân tới một cõi riêng rất bình an của họ, và cũng là như4ững sắc màu độc đáo riêng cho hát vọng hướng về một cõi thanh tịnh.
Gửi ý kiến của bạn