Hôm nay,  

Tinh Thần Và Trách Nhiệm Khi Tổ Quốc Lâm Nguy

17/07/201400:00:00(Xem: 3688)

Gìn giữ hay vun bồi Quốc gia là trách nhiệm chung của mọi người trong một nước, nên người xưa đã nhắc nhở “Quốc gia lâm nguy thất phu hữu trách” (Quốc gia gặp nguy hiểm người dân thường cũng có trách nhiệm). Người Việt Nam còn có câu nói bình dân nhưng chan chứa tình tự dân tộc “giặc đến nhà Đàn Bà cũng đánh”. Nước ta trên 4000 năm qua, khi Tổ quốc lâm nguy thì hầu hết mọi người mọi nhà đều chung lưng góp sức cùng chống giặc cứu nước, tuy nhiên cũng có thiểu số nối giáo cho giặc. Vậy, khi Tổ quốc lâm nguy thì tinh thần và trách nhiệm từ người thường dân đến người lãnh đạo Quốc gia sẽ làm gì?. Người viết xin phép trình bày một số bối cảnh lịch sử của Việt Nam, mà Tiền nhân của chúng ta đã lo liệu và phát động toàn Quân, toàn Dân chống ngoại xâm như thế nào?:

1- Năm 39 (SCN), Thi Sách (1) là con Lạc tướng ở huyện Chu Diên, là phu quân của bà Trưng Trắc, khuyên can thái thú Tàu là Tô Định không được hà khắc nhân dân, Tô Định không lắng nghe điều phải, mà bất kỳ đem quân bắt Thi Sách giết đi. Bà Trưng Trắc (2) là con của Lạc tướng ở huyện Mê Linh, khi nhận được thiệp tang chồng, cương quyết trả thù nhà nợ nước, bà cho đánh trống đồng dồn dập, dựng cờ khởi nghĩa. Theo “Thiên Nam Ngữ Lục” bà xin phát thệ 4 điều:

“Một xin rửa sạch nước thù
Hai xin dựng lại nghiệp dư họ Hồng
Ba xin báo oán cho chồng
Bốn xin được vẹn sớ công lệnh này.”

Thề xong, Bà cùng em gái là Trưng Nhị, “truyền Hịch khởi nghĩa”(*), hịch rằng: “Nay Tô Định làm Thái thú Châu Giao tham tài hiếu sắc, hiếp vợ giết chồng, thần dân đều căn giận, trời đất không thể dung tha. Ta nay vâng mệnh trời, thuận lòng người, dấy nghĩa diệt loài vô đạo họ Tô, hào khí ngất trời, đuổi lũ ngoại xâm giặc Hán, dựng cờ tự chủ ở nước Nam, trống khua quật cường vang bốn cõi. Hịch văn đến đâu không kể thổ hào, trẻ già, trai gái, đều nên tự khởi nghĩa binh...

Hịch này truyền ra, cả nước đều rõ.

Khi “Hịch khởi nghĩa” đã bố cáo, được toàn dân hưởng ứng, mặc dù quân ngoại xâm có vũ khí sắc bén và từng trải trận mạc. Ngược lại Quân-Dân ta vũ khí thô sơ và đa số quân sĩ mới tuyển mộ, nhưng lòng thiết tha độc lập cho quê hương nên chống quân ngoại xâm rất mạnh mẽ, do đấy Quân-Dân ta đã đánh quân ngoại xâm Hán tan tác. Sử Hậu Hán Thư của Tàu, Phạm Việp viết: “Ở quận Giao Chỉ có người đàn bà tên Trưng Trắc, cùng em gái là Trưng Nhị, khởi binh đánh lấy quận Cửu Chân, Nhật Nam, Hợp Phố, dân chúng đều hưởng ứng, chiếm trên 60 thành vùng Lũng Ngoại” (Nguyên văn: Hựu Giao Chỉ tử nữ Trưng Trắc, cập nữ muội Trưng Nhị, phản công đầu kỳ quận Cửu Chân, Nhật Nam, Hợp Phố, man di giai ứng chi, khẩu lược Lũng Ngoại lục thập dư thành).

2- Anh hùng Lý Thường Kiệt (1019-1105), vào thời nhà Tống (Tàu) khoảng năm 1068-1078, có Vương An Thạch là một chính trị gia có nhiều mưu chước và tham vọng, muốn cải tổ việc chính trị trong nước và muốn xâm lược phương Nam. Để trừ cuộc xâm lăng ấy, Đại Việt phải đánh Tống trước, tránh tang tóc bởi chiến tranh trên quê hương. Trước khi phạt Tống, Lý Thường Kiệt(3) cho bá cáo “Lộ bố văn” (bài văn nói rõ lý do đánh Tống), cho dân Tống biết lý do phạt Tống lần này là trừ chính sách sai lầm của Vương An Thạch, để giúp dân Tống. Vì vậy, quân Đại Việt viễn chinh lúc ấy, được sự ủng hộ của đồng bào Việt và dân Tống. Năm 1075, Lý Thường Kiệt cùng phó tướng Tôn Đản đem mười vạn quân Bắc phạt. Lý Thường Kiệt đem quân đánh Khâm Châu và Liêm Châu (Quảng Đông), ông chỉ huy công thành, chỉ 3 ngày thành vỡ và 8.000 quân Tống bị tiêu diệt. Tôn Đản đem quân đánh Ung Châu (Nam Ninh, Quảng Tây), Ung Châu bị quân đại Việt vây ngặt, tướng Tàu là Trương Thủ Tiết đem quân từ Quế Châu cứu viện, bị Lý Thường Kiệt chận đánh tan tác, chém Trương Thủ Tiết rơi đầu. Ung Châu bị vây 40 ngày thì thành thất thủ, tướng Tàu giữ thành là Tô Đam tự tử. Cảnh cáo nhà Tống xong, ông cho rút quân về nước phòng giữ. Năm 1076, tướng Tống là Quách Quỳ và Triệu Tiết đem quân đánh nước ta, chúng ỷ đông và quyết chí báo thù nên rất hung hãn. Lý Thường Kiệt làm bài thơ cho người vào đền thờ Trương Hát (có tài liệu nói Trương Hát hiển linh và đọc bài thơ này giúp Đại Việt) đọc vang dội như giọng thần linh:

“Nam quốc san hà nam đế cư
Tiệt nhiên định mệnh tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư”

Nghe xong, quân ta nức lòng đánh giặc và đem về chiến thắng vẻ vang.

3- Ngày 21 tháng chạp Giáp thân (1284), ở Hồ Quảng, Thái tử nhà Nguyên là Thoát Hoan thống lãnh 50 vạn quân chuẩn bị xâm lược nước ta. Vua Trần Nhân Tông(4) cho triệu tập các bô lão và quần thần tại điện Diên Hồng hỏi hòa hay chiến, các bô lão và nhiều tướng sĩ đồng thanh quyết chiến. Biết được toàn dân đồng lòng chống ngoại xâm, nhà Trần mở tiếp hội nghị Vạn Kiếp, bàn bạc chiến lược chống giặc và kiểm điểm binh sĩ tất cả được 20 vạn, kể cả quân ở các lộ: Bàng Hà, Na Sầm, vẫn không mộ quân ở Thanh-Nghệ vì thời gian chống giặc ngoại xâm quá cấp bách, nên phải dùng một đánh hai. Dù vậy, khi toàn Dân, toàn Quân đã cương quyết chống ngoại xâm, thì quân Nguyên dù hung hãn nhất thời bấy giờ cũng bị Quân-Dân ta đánh tan tác.

Tiền nhân của chúng ta đã gìn giữ quốc gia vẹn toàn và hùng mạnh. Thế sao, ngày nay quê hương chúng ta điêu đứng thế này?!!! Do ai gây nên?!.

Qua các dẫn chứng bối cảnh lịch sử ở trên, rõ ràng khi có giặc ngoại xâm thì triều đình (cơ quan lãnh đạo quốc gia) có trách nhiệm phát động toàn Dân, toàn Quân chống giặc. Nhưng ngày nay, Tàu cộng xâm phạm biển Đông của Việt Nam, chính quyền Cộng Sản Việt Nam (CSVN) hiện là cơ quan lãnh đạo nhà nước, người thì im thin thít, kẻ thì loay hoay trong lời lẽ lạc lõng, đất nước gặp phải hoàn cảnh trớ trêu như thế này cũng dễ hiểu thôi, vì người cầm quyền cao nhất nước là Nguyễn Phú Trọng là người ngồi xổm trên hiến pháp quốc gia, lại lén lút liên lạc xin qua yết kiến thiên triều nhưng bị tên đầu sõ của Tàu cộng là Tập Cận Bình từ chối. Còn hèn tướng Phùng Quang Thanh đang giữ chức Bộ trưởng Quốc phòng, khi quốc gia bị quân Tàu xâm phạm thì lời lẽ nịnh nọt giặc Tàu, đã nói a dua theo giặc: “mỗi gia đình cũng còn có những mâu thuẫn, bất đồng, huống chi là các nước láng giềng với nhau”, đúng là kẻ “ăn cơm nước Nam, làm quan giặc Tàu”. Trong khi đấy, thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã tuyên bố có vẻ thẳng thừng, gây xôn xao dư luận với mục đích ve vuốt lòng dân để chế độ tồn tại, chứ không có mục đích thực sự chống quân Tàu xâm lược, thế nên giàn khoan HD 981 của Tàu cộng xâm phạm thềm lục địa VN đã trên 2 tháng mà CSVN vẫn chưa (không) kiện quân Tàu xâm lược ra tòa án Quốc tế?! Vì vậy, Ba Dũng được hỗn danh là “Ba Xạo” rất thích hợp với lời lẽ và hành động của ông ta. Bởi vậy, Ủy viên Quốc vụ viện Tàu Cộng là Dương Khiết Trì nhân thấy chính quyền CSVN hèn kém, mới nhục mạ đảng CSVN nặng nề: “Thúc giục đứa con hoang đàng trở về nhà”?!.

Đồng bào VN thấy chính quyền CSVN hèn kém như vậy, Đồng bào không thể lơ là trước vận nước gian nguy nên phát động ngược đến chính quyền CSVN chống giặc ngoại xâm để cứu nước, nhưng không được đáp ứng?! Muốn chống ngoại xâm, lực lượng nòng cốt là Quân đội, nhưng Dân không có quyền trực tiếp huy động Quân đội, chỉ có giới chức có thẩm quyền mới ra lệnh được Quân đội. Vì vậy, những người Việt yêu nước không thể trông chờ đảng CSVN đồng tâm chống ngoại xâm!. Đồng bào Việt Nam ở quốc nội phải đấu tranh bằng cách biểu tình chống ngoại xâm khắp các miền đất nước VN dù bị côn an đàn áp dã man, và Đồng bào hải ngoại biểu tình ở khắp các quốc gia trên thế giới, với hàng ngàn bài báo viết về quân Tàu xâm phạm biển Đông. Có những người yêu nước sắt son, đấu tranh tích cực hơn, đem cả mạng sống của mình làm ngọn đuốc thiêng để nung nấu tinh thần đấu tranh, mong mỏi bảo vệ đất nước, tôi xin trân trọng kể đến: Bà Lê Thị Tuyết Mai đã tự thiêu ngày 23-5-2014, trước Dinh Độc Lập tại Sài Gòn, Việt Nam. Ngày 20-6-2014, ông Hoàng Thu là cựu chiến sĩ của quân lực VNCH, đã tự thiêu tại Tampa Bay, Florida (Hoa Kỳ), nơi hiện trường người tự thiêu để lại hai tờ giấy viết tay ghi: “Haiyang 981 phải rời khỏi hải phận Việt Nam” và “Anh hùng tử, chí hùng nào tử”!.


Trước khi gõ bàn phím (keyboard) cho bài này, tôi có xem bài viết “Ánh sáng xuyên màn đêm” của Linh mục Lê Ngọc Thanh (Việt Nam Thời Báo) đăng ở Dân Làm Báo, được biết: Huỳnh Anh Trí đã bị nhiễm HIV trong thời gian ở trong lao tù khắc nghiệt của CSVN, sau khi ra khỏi tù mang chứng bệnh ngặt nghèo!. Anh Trí tường thuật: “bác sĩ cho tôi tiền và ông bảo sẽ cố gắng hết sức để cứu tôi. Tôi nói không sao đâu bác sĩ. Tôi lo cho các chiến hữu còn trong tù của tôi, vì khi ở trong tù, tôi đã chứng kiến 14 trường hợp tù chính trị bị nhiễm SIDA và chết”. Dù đã được bác sĩ tận tình trị bệnh, nhưng vào ngày 05-07-2014, anh Trí cũng từ trần tại bệnh viện Phạm Ngọc Thạch. Người viết cầu nguyện anh linh anh Trí sớm về nước Chúa. Dù mang chứng bệnh thập tử nhất sinh, lòng yêu quê hương và nhân đạo của anh Trí mãi mãi vương vấn lòng người: “Tôi lo cho các chiến hữu còn trong tù của tôi, vì khi ở trong tù, tôi đã chứng kiến 14 trường hợp tù chính trị bị nhiễm SIDA và chết!”. Giả như CSVN có lòng nhân bằng 1/10 anh Trí thì Đồng bào và Quê hương chúng ta không bị tang thương như hiện nay, và sinh mạng của anh em tù nhân lương tâm không bị ngặt nghèo cùng cực đến như vậy?! Thật là:

Giặc Tàu xâm phạm biển Đông
Đồng bào gìn giữ núi sông, biểu tình
Việt cộng bán nước cầu vinh?!
Hung hăn đàn áp dân mình, do ai?!
Tự thiêu soi sáng lòng người
Hoàng Thu, Lê Thị Tuyết Mai nghĩa tròn!
Huỳnh Anh Trí, dạ sắt son
Bệnh đang nghèo ngặt, lo toan bạn tù!

Trong khi tôi đang viết bài này, tâm trí lại bị lởn vởn bởi câu nói của Dương Khiết Trì, đã nhục mạ nặng nề: “Thúc giục đứa con hoang đàng trở về nhà”, tôi cảm thấy tâm hồn mình bị tổn thương, dù tôi không phải là người trực tiếp bị chúng gọi là “đứa con hoang”. Than ôi! Vì sao chính quyền CSVN nhu nhược đến vậy, không học hỏi hào khí của tiền nhân, như: Trưng Nữ Vương, Lý thường Kiệt, Trần Nhân Tông... Đảng CSVN khom lưng cúi đầu chịu nhục với Tàu cộng như vậy, nhưng nhân dân VN làm sao chịu nhục được với Tàu cộng hỡi trời?! Than ôi, không lẽ CSVN hèn với giặc ác với dân là để thực thi đúng tiêu chuẩn “đứa con hoang đàng trở về nhà (thiên triều)” hay sao?!.

Dù đắn đo, nhưng người viết cũng xin nói thẳng và nói thật với các ngài đang lãnh đạo nhà nước hiện nay, câu nói: “Quốc gia lâm nguy thất phu hữu trách” có nghĩa là: Quốc gia gặp nguy hiểm người dân thường cũng có trách nhiệm, còn ý chính của câu này là khi Quốc gia lâm nguy thì người lèo lái quốc gia hay quan lại (chế độ cộng sản gọi là cán bộ) chức vụ càng cao thì trách nhiệm càng lớn?! Ngày nay, giặc Tàu đang xâm phạm biển Đông của Việt Nam, ai là kẻ điều hành quốc gia lại trâng tráo bảo: “Hoạt động kinh tế biển của ngư dân gắn liền với nhiệm vụ bảo vệ chủ quyền biển đảo”, còn đùn đẩy trách nhiệm bảo vệ Tổ quốc là của ngư dân: “Chừng nào ngư dân còn bám biển thì còn giữ được đảo...”, kẻ điều hành quốc gia mà lời lẽ vô trách nhiệm thế đấy, nếu không quá lú thì cũng bị lẫn nặng?!

Các ngài phải nhớ rõ, người xưa lo ngại bọn bán nước cầu vinh chỉ biết quơ quét tài sản Quốc gia, khi Tổ quốc lâm nguy thì đùn đẩy trách nhiệm cho người dân, nên đã căn dặn: “Ở địa vị cao thì đức không thể nào mỏng được; làm quan lớn thì chính trị không thể xem thường được” (Vị tôn giả đức bất khả bạc; quan đại giả chính bất khả khi). Vì vậy, khi Hai Bà Trưng lãnh đạo cuộc chiến chống ngoại xâm, chẳng những Hai Bà nai nịt hẳn hoi, cỡi voi xung trận cùng binh sĩ, mà bà Man Thiện(1) là thân mẫu của Hai Bà Trưng, mặc dù tuổi đã già là mẹ của chủ tướng cũng xông xáo diệt giặc nơi chiến trường. Nhờ vậy mới đem về chiến thắng huy hoàng, chứ không giống như các ngài quan lớn ở Hà Nội hiện nay?!!! Với tinh thần cụ bà Man Thiện chống ngoại xâm cứu nước, câu nói chan chứa tình tự dân tộc của người Việt “giặc đến nhà Đàn Bà cũng đánh”, có thể xin nói là: “giặc đến nhà Bà Già cũng đánh”?!

Đang nằm gõ bàn phiếm thì điện thoại lại reo, nên mình phải bước khập khễnh (vì bàn chân trái đang bị bệnh gout sưng vù) đến nghe điện thoại, nghe giọng một người bạn thân, nỗi mừng chưa trọn, thì người bạn thân thổ lộ tâm tình với giọng trầm buồn: “Tuần rồi, anh bạn của Tôi ở xa có gọi điện thoại cho Tôi, Tôi than thở tình hình VN hiện nay vô vàn khó khăn; anh bạn của Tôi lại bảo: Tao đách cần theo dõi tình hình VN, nên tâm tư thoải mái, mày hãy quên chuyện VN đi, chứ theo dõi làm gì để chuốc lấy âu sầu?! Tôi thành thật trả lời: Tao may mắn được sinh ra làm người, làm sao không trăn trở khi Tổ quốc lâm nguy?!”. Mình nghe vậy, cũng buồn lây, ngập ngừng nghĩ ngợi một lát, rồi nói lên sự thật hiện nay để an ủi bạn thân: “Bạn của anh dửng dưng với quê hương là quyền của ảnh, dù xấu xa cũng không nguy hại bằng những kẻ hoạt đầu, quê hương đang khó khăn còn gây thêm điên đảo, kẻ ở trong nước thì làm Côn an đàn áp lương dân, làm Dư luận viên (Tuyên truyền viên của nhà nước trên mạng: government internet commentators) lọc lừa xuyên tạc... còn ở hải ngoại thì có kẻ ăn cơn quốc gia thờ ma cộng sản...?! Sự chua chát này làm sao tránh khỏi!”.

Ngẫm nghĩ hiện tình đất nước VN ngày nay, các quốc gia trên thế giới có sự quan hệ và ràng buộc với nhau, vấn đề Tàu cộng xâm phạm biển Đông, chính quyền Hà Nội rụt rè, nên người Việt yêu nước luôn trăn trở lo âu! Trong khi đấy vào ngày 10-7-2014, Thượng Nghị sĩ Robert Menendez (Dân Chủ, New Jersey) là Chủ Tịch Uỷ Ban Đối Ngoại của Thượng viện, đã đề nghị ra Nghị quyết S. Res. 412, được Thượng Viện Hoa Kỳ đồng thuận, nội dung chính Nghị Quyết S. Res. 412, là yêu cầu Trung cộng rút giàn khoan HD-981, cùng với lực lượng hải quân ra khỏi vùng biển đang gây rối ren và ngay lập tức trở về nguyên trạng như trước ngày 1-5-2014. Nghị quyết này sẽ ảnh hưởng đến tình hình biển Đông ra sao chưa biết, nhưng Đồng bào yêu nước VN cũng thầm cảm ơn Thượng viện Hoa Kỳ đã lưu ý đến biển Đông. Và có lẽ là sự trùng hợp, theo Báo Calitoday hôm nay đăng tin: “Ngày 16/7, hãng thông tấn Tân Hoa Xã cho hay giàn khoan Hải Dương 981 đã “hoàn thành việc khai thác” và sẽ được di chuyển đến khu vực đảo Hải Nam của Trung Quốc.”

Ngày nay xét về tương quan lực lượng giữa Việt Nam và Trung cộng chênh lệch quá xa, vì chế độ CSVN cai trị đất nước khoảng nửa thế kỷ đã làm cho dân nghèo nước yếu hay nói đúng hơn là cận kề “Quốc phá gia vong”. Cục diện chính trị của thế giới đang rối ren, các cường quốc: Mỹ, Nga, Tàu, Nhật, Úc... đang va chạm về quyền lợi, đây là một nguy cơ nếu VN lơ là và thiếu sáng suốt ứng xử trong bàn cờ chiến lược với những quốc gia đang quan tâm về biển Đông. Và cũng là thời cơ nếu VN khôn ngoan thấy rõ ràng Trung cộng dù đang diệu võ dương oai rất hung hăng, nhưng chúng đang bị khó khăn trong nước, bên ngoài đang bị các cường quốc Mỹ, Nhật... dùng vòng kim cô bao vây chúng. Nếu CSVN tỉnh táo, mau mau từ bỏ chế độ độc đảng, độc tài để liên minh quân sự với thế giới tự do mới mong cứu nguy cho quốc gia và dân tộc?!!!.

Ngày 16 tháng 7 năm 2014

Nguyễn Lộc Yên
____________

*- Hịch này thời đấy viết bằng chữ Khoa đẩu là chữ Việt cổ, người Tàu đã copy từ chữ Khoa đẩu làm ra chữ Hán, khuôn khổ bài viết giới hạn, người viết sẽ trình bày với bạn đọc về chữ Khoa đẩu trong một bài khác. “Hịch khởi nghĩa” của Bà Trưng trích trong cuốn “Hoàng Bá Phả Lục” của La Sơn Phạm Quý Truật, do Lĩnh Mai Trần Văn Hiên sao lục.

- Muốn xem trọn bài về các vị tiền nhân lỗi lạc của VN có liên quan đến bài viết này, xin copy từng đề tài bên dưới, rồi click vào Google (hay Google Chrome) để xem:

1- “Sử Việt: Thi Sách, Man Thiện”

2- “Sử Việt: Trưng Vương: Trưng Trắc, Trưng Nhị-vietbao.com”

3- “Trang sử Việt: Lý Thường Kiệt-bình luận-Vietbao online”

4- “Trang sử Việt: Trần Nhân Tông: Trần Khâm”

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Khi Việt Nam nỗ lực thích ứng với môi trường quốc tế ngày càng cạnh tranh hơn, giới lãnh đạo đất nước đã tự hào về “chính sách ngoại cây giao tre” đa chiều của mình. Được Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN), thúc đẩy từ giữa thập niên 2010, ý tưởng là bằng cách cân bằng mối quan hệ của Việt Nam với các cường quốc – không đứng về bên nào, tự chủ và thể hiện sự linh hoạt – nó có thể duy trì sự trung gian và lợi ích của mình, đồng thời tận dụng các cơ hội kinh tế do tình trạng cạnh tranh của các đại cường tạo ra
Cộng sản Việt Nam khoe có tự do tôn giáo ở Việt Nam, nhưng Hoa Kỳ và Thế giới nói “rất hạn chế”, tùy nơi và từng trường hợp. Tình trạng này đã giữ nguyên như thế trong những báo cáo trước đây của cả đôi bên. Nhưng tại sao Hoa Kỳ vẫn liệt Việt Nam vào danh sách phải “theo dõi đặc biệt”...
Đến giữa tháng 3 năm nay, hầu hết chúng ta đều thấy rõ, Donald Trump sẽ là ứng cử viên tổng thống của đảng Cộng Hòa và Joe Biden là ứng cử viên tổng thống của Democrat. Ngoại trừ vấn đề đột ngột về sức khỏe hoặc tử vong, có lẽ sẽ không có thay đổi ngôi vị của hai ứng cử viên này. Hai lão ông suýt soát tuổi đời, cả hai bộ não đang đà thối hóa, cả hai khả năng quyết định đều đáng nghi ngờ. Hoa Kỳ nổi tiếng là đất nước của những người trẻ, đang phải chọn lựa một trong hai lão ông làm người lãnh đạo, chẳng phải là điều thiếu phù hợp hay sao? Trong lẽ bình thường để bù đắp sức nặng của tuổi tác, con đường đua tranh vào Tòa Bạch Ốc, cần phải có hai vị ứng cử viên phó tổng thống trẻ tuổi, được đa số ủng hộ, vì cơ hội khá lớn phải thay thế tổng thống trong nhiệm kỳ có thể xảy ra. Hơn nữa, sẽ là ứng cử viên tổng thống sau khi lão ông hết thời hạn bốn năm. Vị trí và vai trò của nhân vật phó này sẽ vô cùng quan trọng trong lần tranh cử 2024.
Không phải “học” mà là bắt, là tóm đầu, là tống cổ vào nhà giam: khi cân bằng quyền lực ở Hà Nội xáo trộn với tiền chấn rung chuyển tận Amsterdam thì cái khẩu hiệu quen thuộc của Vladimir Lenin ngày nào cũng phải được cập nhật. Không còn “Học, học nữa, học mãi” mà, táo tợn hơn, hệ thống quyền lực đang giỡn mặt Lenin: “Bắt, bắt nữa, bắt mãi”.
Câu chuyện kể từ xa xưa, rất xa xưa, là từ thời đức Phật còn tại thế: Có một người Bà La Môn rất giầu có và rất quyền thế, ông thích đi săn bắn thú vật trong rừng hay chim muông trên trời. Một hôm đó, ông bắn được một con thiên nga to đẹp đang bay vi vút trong bầu trời cao xanh bát ngát thăm thẳm trên kia. Con thiên nga vô cùng đẹp bị trúng đạn, rơi xuống đất, đau đớn giẫy và chết. Ông liền chạy tới lượm thành quả của ông và xách xác con thiên nga lộng lẫy về cho gia nhân làm thịt, làm một bữa nhậu, có lẽ.
Dù đã từ trần từ lâu, Võ Văn Kiệt vẫn được người đời nhắc đến do một câu nói khá cận nhân tình: “Nhiều sự kiện khi nhắc lại, có hàng triệu người vui mà cũng có hàng triệu người buồn”. Tôi vốn tính hiếu chiến (và hiếu thắng) nên lại tâm đắc với ông T.T này bởi một câu nói khác: “Chúng tôi tự hào đã đánh thắng ba đế quốc to”. Dù chỉ ngắn gọn thế thôi nhưng cũng đủ cho người nghe hiểu rằng Việt Nam là một cường quốc, chứ “không phải dạng vừa” đâu đấy!
Lý do ông Thưởng, ngôi sao sáng mới 54 tuổi bị thanh trừng không được công khai. Tuy nhiên, theo báo cáo của Uỷ ban Kiểm tra Trung ương và các cơ quan chức năng, thì ông Võ Văn Thưởng “đã vi phạm Quy định về những điều đảng viên không được làm...
Cứ theo như lời của giáo sư Nguyễn Văn Lục thì T.T. Thích Trí Quang là tác giả của câu nói (“Cộng Sản nó giết mình hôm nay, mai nó mang vòng hoa đến phúng điếu!”) thượng dẫn. Tôi nghe mà bán tin bán nghi vì nếu sự thực đúng y như vậy thì hoa hòe ở Việt Nam phải trồng bao nhiêu mới đủ, hả Trời?
Đảng CSVN tự khoe là “ niềm tin hiện thực hóa khát vọng phát triển đất nước phồn vinh, hạnh phúc“của nhân dân, nhưng sau 94 năm có mặt trên đất nước, thực tế đã chứng minh đảng đã cướp mất tự do của dân tộc, và là lực cản của tiến bộ...
Khi Kim Dung gặp Ian Fleming cả hai đều hớn hở, tay bắt mặt mừng và hể hả mà rằng: “Chúng ta đã chia nhau độc giả của toàn thể thế giới”. Câu nói nghe tuy có hơi cường điệu (và hợm hĩnh) nhưng sự hỉ hả của họ không phải là không có lý do. Số lượng sách in và số tiền tác quyền hậu hĩ của hai ông, chắc chắn, vượt rất xa rất nhiều những cây viết lừng lẫy cùng thời. Ian Fleming đã qua đời vào năm 1964 nhưng James Bond vẫn sống mãi trong… sự nghiệp của giới làm phim và trong… lòng quần chúng. Tương tự, nhân vật trong chuyện kiếm hiệp của Kim Dung sẽ tiếp tục là những “chiếc bóng đậm màu” trong tâm tư của vô số con người, nhất là người Việt.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.